Bài ca Trường Nguyễn Văn Trỗi

Nhạc và lời: Hồng Tuyến

Chủ Nhật, 4 tháng 4, 2010

TỪ MỘT BÀI HÁT NHỚ VỀ BẠN.

YHòa (giữa), Chấn Hưng (phải) trong am thờ tại nhà chị Hiệp (Quảng Trị).

Cho dù 38 năm trôi qua.Nhưng mỗi khi nghe bài hát"Người lái đò trên sông Poko"tôi lại nhớ đến bạn,một đồng đội cũ. Chắc mọi người cũng không dưới một lần nghe đến tên anh? Mặc dù anh không phải là học sinh trường Trỗi.
Anh để lại ấn tượng với tôi ngay từ đầu khi mỗi lần tập trung đại đội. Trước các buổi sinh hoạt là đọc báo để biết tình hình chiến sự, sau đó là chương trình văn nghệ mà ca sĩ do các tiểu đội, trung đội cử ra. Thường là anh xung phong lên hát,nhưng lần nào anh cũng hát bài "Người lái đò trên sông Poko". Từ đó bài hát này cũng theo tôi đi cùng năm tháng. Tính cách của anh giống như một cán bộ đoàn gương mẫu,hiền lành như con gái. Tuy không cùng trung đội, nhưng anh vẫn gây trong tôi một ấn tượng tốt về anh, một người đồng đội luôn đi đầu trong mọi công việc. Thời gian sống và sinh hoạt chung tuy ngắn ngủi, nhưng tôi vẫn mãi nhớ về anh! Khi nghe tin anh hy sinh cùng với Yhòa trong một lần giữ chốt ở Quảng trị, tim tôi bỗng nhói đau. Vâng,anh là Chấn Hưng. Cùng khu tập thể Uỷ ban dân tộc trung ương, đường Hoàng Hoa Thám, Hà nội với YHòa, Sơn, Thái Hòa. Hai người bạn cùng khu TT, hai tính cách trái ngược nhau, YHòa nghịch ngợm,phá phách, Chấn Hưng hiền lành luôn gương mẫu lại cùng hy sinh trên một chiến trường, cùng chung một hoàn cảnh không tìm thấy mộ, nay cùng chung một cái am thờ do các đồng đội của các anh dựng lên. Có một lần sinh hoạt chính trị tại đơn vị. YHòa bị Chấn Hưng lôi ra kiểm điểm vì tội hay bỏ đơn vị về nhà. YHòa nổi nóng: "Đ...mẹ thằng Chấn Hưng, nếu không cùng khu tao đã đánh chết mẹ mày". Thế mà...
Mãi đến đợt đi tìm mộ liệt sĩ YHòa và các đồng đội gặp em trai Chấn Hưng , tôi mới hiểu một phần lí do tại sao Chấn Hưng hay hát bài hát đó thế? Một phần bài hát của nhạc sĩ Cẩm Phong, lúc đó do nghệ sĩ Tường Vi hát cũng hay, một phần có lẽ tên đứa em trai của Chấn Hưng cũng tên là Sanh chăng? Hưng hát để nhớ em của mình? Bài hát có lẽ đã theo Hưng trong suốt chặng đường hành quân?
"Hỡi Poko ơi! Dòng sông mênh mông,đôi bờ cây xanh biếc,nước chảy xiết sâu thẳm. Qua tháng ngày,hỏi sông ơi có biết: Anh lái đò tên gọi A Sanh...."
Bài hát: Người lái đò trên sông Pô kô
Trình bày: Lan Anh

6 nhận xét:

  1. Vinh cho hình ảnh có độ phóng to lên dùm tôi với.Nếu có thể cậu kèm bài hát "Người lái đò trên sông Poko" do Lan Anh hát vào nhé!Cám ơn trước.

    Trả lờiXóa
  2. Lâu quá mới nghe lại bài hát, cám ơn bạn.
    ĐN.

    Trả lờiXóa
  3. Nghe lại bài hát này mới thấy thời đó văn nghệ cũng rất gần người lính. Tôi lại nhớ những o giao liên đêm đêm đón bộ bộ đội vào bãi khách,loanh quanh mãi vãn chưa đến nơi,lính tráng cáu tiết sẵn cây gậy Trường Sơn quật thẳng vào mông cô gái. Cô gái khóc những vân tiếp tục nhiệm vụ. Chuyện này chắc không làm nổi được bài ca hay nhưng tôi không quên được những con người thầm lặng ấy và những người bạn đã không về.

    Trả lờiXóa
  4. Mãi gần đây tôi mới được biết đến địa chỉ mạng có thể xem Truyền hình của Việt nam online(http://www.vtc.com.vn/). Lần theo những video clip cũ, tìm thấy một số tập trong serie phim tài liệu Trường sơn huyền thoại, trong đó có một tập về Người lái đò trên sông Pô ko. Cũng nhân dịp 50 năm đường Trường sơn, hình như ở báo Thanh niên có một bài về tác giả bài thơ, người đã đưa người lái đò âm thầm A Sanh ra với công chúng. Chị tên là Mai Trang. Câu chuyện về chị có thể dọc ở trang web này
    http://music.vietfun.com/trview.php?cat=13&ID=8222
    Cũng như Đạt, tôi cũng có bài hát mà khi nghe luôn nhớ tới một người bạn cụ thể đã hy sinh. Và tôi nghĩ trong chúng ta ai cũng có những bài hát như thế. Những bài hát hay không chỉ vì ca từ, nhạc điệu mà còn vì những kỷ niệm. Lại nhớ hồi mẹ tôi bằng tuổi chúng ta bây giờ, bạn bè của bà cũng bắt đầu nghỉ hưu tìm về thăm nhau. Một lần tôi bắt gặp các cụ , những cựu chiến binh thời chống Pháp, ngồi "nghêu ngao gõ bát" hát những bài hát thời kháng chiến. Có những bài không còn phổ biến nữa nhưng với các cụ thì đó "những bài ca không bao giờ quên"

    Trả lờiXóa
  5. @EGK9 : Tôi phát triển thêm câu chuyện của bạn . Sau này con cháu chúng ta cũng nói về chúng ta như sau : Suốt ngày tôi thấy các cụ ngồi nhìn vào cái màn hình vi tính và mổ cò . Những trang blog lúc bấy giờ đã không còn phổ biến nữa mà là các trang mạng xã hội ... nhưng các cụ vẫn tham gia rất nhiệt tình và con mắt các cụ sau khi rời khỏi màn hình thường mang theo nhiều cảm xúc lạ lắm .
    K6LS

    Trả lờiXóa