Hà Nội xưa và này có nhiều cái để nói, là phố nhỏ mùa đông quay quắt, là hoa sữa đêm về cuối trời thu , là leng keng tiếng tàu điện hôm sớm...
Ảnh minh họa |
Ngày ấy ( 1959_1960 ), Hà Nội yên ả lắm, lác đác một vài cái xe đạp trên phố. Người thưa hơn cả cây cối ven đường, lũ trẻ tự do lang thang trên những con phố rộng, làm gì cũng được. Đổ dế, bắt ve, chơi sôve và đá bóng ngay giữa lòng đường...Dù đang làm gì, nhưng khi thấy xuất hiện đầu phố những chiếc xe bò là lũ trẻ chúng tôi ngừng chơi, chờ đợi xe bò đến để bám đu theo nghịch ngợm.
Trò bám nhảy xe bò cuốn hút, hấp dẫn lũ trẻ lắm. Ai trèo được hẳn lên xe, đi được càng xa càng hãnh diện. Đoạn đường bám theo dài ngắn còn tùy thuộc người đánh xe, người dễ tính thì: kệ !, muốn đi bao nhiêu tùy thích nhất là lúc không có hàng, có khi còn cho ngồi bên cạch ngay sau đít bò. Gặp phải người đánh xe khó tính thì liệu chừng. Họ la hét, có ông còn nhảy xuống, tay roi vung lên đuổi lũ trẻ dọa dẫm. Đối lại, lũ trẻ chạy tóe ra, cười toe toét và trêu chọc, có khi còn chọi đá theo (tất nhiên chỉ là những viên sỏi nhỏ). Âu cũng là một trò chơi của trẻ con chúng tôi thời đó.
Nói về cái xe bò Hà Nội ngày ấy, nó to, cao hơn cái xe bò trong ảnh nhiều lắm. Để chở được nhiều hàng, người ta quây thêm một tấm liếp dài, đan bằng tre, cuộn trên thành xe. Xe bò thường chở cát, gạch đến công trường, chở than, củi cho các của hàng chất đốt trong phố. Xe bò hay đi theo đoàn, mỗi lần dăm ba cái, nó đi khắp phố phường Hà Nội, chẳng ai cấm đoán gì, ngay như đường Hoàng Diệu, Điện Biên, Hoàng Văn Thụ hôm nay trầm lặng uy phong là thế những với xe bò nó là con đường thân quen thời đó.
Trên mỗi xe bò đều có biển số, sau hàng chữ HTX là vài con số, nay ngẫm lại mới hiểu xe bò Hà Nội xưa cũng được quản lý theo tổ, đội chứ không phải là những cá thể tự do được. Nghĩa là người đánh xe bò xưa cũng là thanh viên của một dạng sở hữu tập thể: Hợp tác xã vận tải gì gì đó, không biết có thuộc biên chế của sở GTVT không nhỉ (?).
Trong một bữa nhậu, nghe một ông anh người Hà Nội gốc kể :
Ảnh minh họa |
Lại nhớ, năm 72 tôi đi bộ đội, trong đơn vị có thằng An nhà ở An Dương, có nghề đánh xe bò, anh em hay gọi nó là “An xe bò", tức là năm 72 vẫn còn xe bò kéo, có lẽ lúc bấy giờ xe bò không chạy trong phố nữa mà chỉ chạy trên đê và các vùng ven đô. Không biết xe bò đến và đi khỏi Hà Nội bao lâu nhỉ ???
Nhớ Hà Nội xưa, tản mạn, miên man chút xíu.
Xe bò.Mỗi trưa vắng nghe tiếng móng bò gõ trên đường,mùi hôi ngai ngái của phân bò.Nhớ HN khi xưa quá!Xe bò ơi!Lính Trỗi có một tên từng đi đánh xe bò khi trường giải tán.Mỗi lần đi học,gặp bạn lại nhảy lên xe ngồi cùng đi một đoạn.Lúc đó cảm thấy cuộc đời tự do,phóng khoáng làm sao.
Trả lờiXóaĐúng thế-HÀ NỘI xưa của mình sao đẹp và thân thương đến vậy.Những hình ảnh này vẫn còn mãi tới thời của tụi em nữa đấy.Nếu thấy con "bò lạc" nào các bác nhớ dắt về tận nhà trả cho chủ nhé (chứ làm thịt thì tội "nó" lắm)...
Trả lờiXóaMấy ảnh minh họa có vẻ như được chụp ở vùng Hà Nội mới anh KV ha?
Trả lờiXóaVui nhất cái kiểu đang ngồi một bên mông trên xe bò, nhảy phốc cái vào quán nước bắn điếu thuốc lào, chiêu miếng nước trà, mặc kệ xe bò tự đi.
Trả lờiXóaỪ nhỉ!Ôg KV nhắc mới nhớ,có lần tôi nhảy lên và được nó dong về đến cái gọi là Đầm Trấu bi giờ đó.Báo hại đi bộ về nhà ná thở và còn bị Cụ Khốt tẩn cho một trân vì để gia đình đi kiếm.
Trả lờiXóa@Quế Lâm : Anh minh họa tìm trên Google không thấy cái xe nào giống " Xe bò Hà Nội" đành lấy một cái tận trong Nghệ An.
Trả lờiXóaNói đến xe bò lại nhớ đến Q"đụ" K8. Sau khi giải tán trường Trỗi. Mọi người lại tiếp tục về các trường ở HN học tiếp những năm còn lại thời phổ thông. Riêng Q vì hoàn cảnh gia đình không tiếp tục theo học. Thỉnh thoảng trên đường đi học tôi lại gặp Q rong ruổi trên chiếc xe bò (như KV tả) chở đầy cát đi dọc đường Trần Khánh Dư HN. Có hôm đi học về găp Q sau khi trả hàng, lại được hắn cho "nhờ" một đoạn đường.
Trả lờiXóaTrên xe bò mà ko nhắc tới miếng bạt đằng sau đít bò(như cái võng để chống ô nhiễm)thì thật là sai lầm,ko được đăng kiềm đi vào thành phố.Hỏi ông Đỗ Nghĩa có đúng ko.
Trả lờiXóaGtl.
Xe bò hơn hẳn cái anh xe tải ở chỗ:
Trả lờiXóaxe tải bác tài phải "vặn" vô lăng, phải đạp ga, đạp thắng, sang số ... tùm lum hết, lại phải vất vả đi thi lấy bằng, lôi thôi nó bấm đủ 3 lỗ là treo niêu,
còn xe bò thì bác tài điều khiển bằng Rề-mốt, muốn thắng thì chỉ cần kêu "họ!" một phát, tăng ga thì nhịp 1 roi ..., cứ việc hút thuốc lào, thậm chí ngủ gật cả tiếng cũng không mần chi, xe vẫn chạy ngon,
ưu việt hơn hẳn cái xe tải.
Mà bọn bò nó nhớ đường lắm . Kiểu gì cũng tới nơi hay về đến nhà . Mấy bác " tài " cứ ngủ khì .
Trả lờiXóaK6LS
Anh Hà chí Quang,em bổ xung thêm là không bị kiểm tra khí thải euro 2,euro3 gì cả nên khỏi đi đăng kiểm 6 tháng 1 lần.Kiểu này phát huy ĐN thất nghiệp như chơi?
Trả lờiXóaNgày xưa mấy bác tài quý bò lắm . Khi nghỉ toàn cho bò uống bia hơi cả sô( bia hơi nhà máy bây giờ gọi bằng cụ ) và ăn lá ngô non . Chỉ không được nghe nhạc Mozart và được xoa bóp bằng rượu Sake thôi . Nếu được như vậy thì bọn bò KOBE Nhật phải gọi bằng anh .
Trả lờiXóaK6LS
Anh Đạt ui, bọn "Biến đổi khí hậu" nó đang kêu ca tụi bò nì thải khí khác đóo! Muội đang lo bị thất nghịp!
Trả lờiXóaQ.MF