Bài ca Trường Nguyễn Văn Trỗi

Nhạc và lời: Hồng Tuyến

Thứ Bảy, 4 tháng 2, 2012

Nuôi chó

Ngô Sơn kể, Hameo ghi

Hồi ở Đại từ, có cái “mốt” nuôi chó. Trung đội nào cũng nuôi một con với đủ thứ tên nào Ky, nào Vàng …. Lúc đi chơi, đi học mấy con chó cũng chạy theo vui đáo để. Vào lớp thì tụi nó chạy chơi ở ngoài. Mấy đứa trong lớp nhìn ra chẳng biết thầy giảng cái gì. Mỗi khi họp đại đội là lúc mấy con chó “tụ họp”, đùa giỡn làm mấy thầy nhiều khi bực tức mà không làm gì được.

Có lẽ đó là lý do mà có một hôm bỗng có lệnh đại đội đem mấy con chó đi làm thịt. Thế là nhốn nháo cả lên. Mấy đứa dắt chó đi trốn quyết không cho đại đội bắt. Nhưng chỉ được vài ngày thì cũng phải mang về “đầu thú”.

Tới bữa làm thịt mấy con chó, có mấy đứa khóc rưng rức và “thề” không ăn cơm bữa đó. Nhưng tới bữa đói bụng thì chẳng thiếu đứa nào. Lên mâm, sau một chút lưỡng lự đứa nào cũng thò đũa gắp với câu: đây là thịt con Vàng (bọn nuôi con Ky) hay đây là con Ky (với bọn nuôi con Vàng).…Rồi mâm chén cũng sạch banh!

Mấy đứa lẻn vào bếp mang ruột, lòng … con chó về, đào hố chôn xuống, rồi lại còn lấy đất sét làm bia cắm xuống đó, viết mấy chữ lênđại loại như “Thương nhớ Vàng”, “Tưởng nhớ Ky” … trông cũng có vẻ lắm. Rồi sau mỗi bữa ăn, thay vì mang cơm về cho chó như trước kia thì nay về ngang qua “mộ” kêu: Ky ơi!, Vàng ơi!

Được vài bữa, chỗ chôn bốc mùi nồng nặc vì thật ra bọn trẻ con chỉ đào đào bới bới xuống khoảng 1 tấc rồi chôn. Vậy là la lối um sùm, chẳng thằng nào bén mảng tới. Sau này đào giao thông hào, hầm trú máy bay thì cái đám “mộ” đó cũng biến mất từ lúc nào không nhớ nữa.

Thật là một thời trẻ con của đám tướng tá, giám đốc ngày nay!

N.S.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét