Mình vốn không phải dân chơi zippo.
Năm 1975, hồi miền Nam mới giải phóng, thỉnh thoảng thấy mấy tay có người nhà ở Nam ra hoặc đi Nam khi trở ra Bắc có cái bật lửa xăng trông cũng bắt mắt, thỉnh thoảng mang ra "biểu diễn", không khỏi trầm trồ về độ nhạy lửa của nó. Được giới thiệu đây là sản phẩm đặc biệt giành cho lính Mỹ tại chiến trường VN. Hồi đó chỉ dân chơi mới có và biết sài loại bật lửa này, chứ đâu thứ sinh viên quèn như mình mà có được.
|
Hình minh họa |
Bẵng đi một thời gian dài cũng chẳng quan tâm đến thứ đồ chơi này nữa. Mãi đến cuối những năm 80 được cậu em cọc chèo dân Đà nẵng ra HN chơi, thấy ông anh hút thuốc cậu tặng cho một đôi zippo "đực, cái" một cái to, một cái nhỏ, lúc đó mới chính thức được dùng zippo. Khi có nó rồi mới biết và "học" thêm được kiến thức về zippo, nào xăng, nào đá, nào bấc...là phải của chính hãng zippo, rất cầu kỳ và rườm rà nhưng kể dùng nó thì cũng sướng thật.
|
Hình minh họa |
Thời đó ở Hà nội kiếm những thứ "phụ kiện" đó đâu phải là dễ, dùng được một thời gian hết chai xăng cậu em cho đành cất đi làm kỷ niệm. Đến cuối những năm 90, vì mưu sinh nên cũng "lăn lộn" ra ngoài kiếm ăn, hàng ngày làm việc cùng với mấy cậu thanh niên, thỉnh thoảng thấy chúng mang zippo ra "biểu diễn", hỏi mấy đứa kiếm đâu ra xăng, đá...chúng chỉ chỗ cung cấp, sẵn có bật lửa, rồi từ đó cũng trở thành một "dân chơi" zippo nửa mùa. Kể ra dân nghiện thuốc, dùng zippo đúng cách và đầy đủ phụ kiện kèm theo cũng thấy đã, mỗi khi dùng bật cái nắp zippo nghe cái tiếng lanh canh của nó cũng vui tai.
|
Zippo "chuyên dùng" |
Từ khi dùng zippo, qua tìm hiểu, zippo có rất nhiều loại nền (hay chất liệu) khác nhau như xi bóng trơn, xi bóng nhám, sơn nứt, đồng thau, mạ, khảm kim loại quý như vàng, bạc.... Bật lửa vàng và bạc cũng chia làm nhiều loại, có thể chỉ là mạ, hoặc khối. Về phương pháp tạo ra họa tiết thì có khắc máy, khắc tay, sơn máy, sơn tay, ăn mòn xuôi hoặc ngược (thậm chí là dùng acid để ăn mòn và lấy đi phần hình nền của tác phẩm, chỉ chừa lại các chi tiết chính). Một chiếc bật lửa thông thường bán ở Hà Nội có giá khoảng 500-700 nghìn đồng. Đồ độc hơn một chút với những họa tiết trang trí lạ có giá khoảng 2 triệu đồng. Một con zippo ngon thì bật 1 cái là lên lửa ngay, ngọn lửa cháy phải xanh vàng mới đẹp, không bị vàng quá, không bị bập bùng do thiếu xăng hay buồng đốt bẩn, bản lề phải chắc chắn, tiếng đóng mở nắp nghe phải … giòn tan. Nếu để là một dân chơi zippo thứ thiệt, chắc chắn bọ "vái cả nón". Nhưng đã trót dùng rồi thì cũng không thể bỏ nó. Đúng là "nghề chơi cũng lắm công phu".
|
Zippo "chính chủ" |
Thỉnh thoảng cũng thấy mấy bác Trỗi già trường mình dùng zippo trông cũng oách lắm, dáng cũng rất sành điệu. Cách đây mấy năm, miềng cũng được một bác Trỗi ở bển về tặng cho một con zippo không phải của hiếm khó kiếm, nhưng cũng chẳng giống ai, thỉnh thoảng đi đâu mang dùng, mấy tay chơi zippo nhìn thấy cũng lân la sang ngó nghiêng hỏi han đâm ra cũng có dịp "ngẩng mặt nhìn giời". Có lần gặp ông bạn dùng tẩu, cái zippo của miềng quá là hợp, thấy độ "mê mẩn" hơi cao của ông bạn đành phải "rào trước" tránh hiện tượng khó xử: Đồ kỷ niệm đấy!
|
Bao da AK7 tặng |
Oách thêm một tí, cách đây mấy năm còn được AK7 khi "
em ở miền Nam ra thăm lăng Bác" đã tặng miềng một bao da chính hãng đựng zippo, thỉnh thoảng đeo vào thắt lưng trông cũng "oách xà lách".
Đã có kinh nghiệm "xương máu", dùng zippo, khi đi uống bia, hay nhậu chớ có thò ra và để trên bàn, không tạo cơ hội cho những kẻ thích zippo "hoàn tất công việc".
Lang thang trên mạng tìm được mấy clip về zippo, bác nào quan tâm thì xem chơi. Zippo chừ thì quá bình thường rồi, nếu thích ai cũng có thể tự kiếm cho mình một con. Cũng có
Web site Zippo Việt nam nữa đấy
Dây chuyền sản xuất zippo
Biểu diễn thú chơi zippo, biểu diễn như thế này miềng....chịu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét