Bài ca Trường Nguyễn Văn Trỗi

Nhạc và lời: Hồng Tuyến

Thứ Năm, 28 tháng 2, 2008

CÂU CHUYỆN THỨ NHẤT-CHUYỆN VỀ Y HOÀ.

Các bạn đoán đúng. Đó chính là Y Hoà bạn của chúng ta! Bức hình đuợc chụp trước lúc lên đuờng đi chiến đấu, được chỉnh sửa lại, không phải ảnh gốc do gia đình không còn giữ được cái nào của bạn kể cả tấm chụp chung với cha đã đăng trong SRTKL. Trong ký ức chúng ta bạn vẫn như ngày nào ở trường Trỗi, trẻ mãi với thời gian. Còn chúng ta thay đổi biết bao nhiêu?

Chủ nhật, ngày 24/2. Đang ngồi uống cafe cùng Vũ Anh và mấy ngưòi bạn. Bỗng nhận đuợc điện thoại của Sơn đi lính cùng tôi, Y Hoà, Vũ Trung, Phương Bình, Vỹ, Ngô Tất Thắng, Hùng Thắng gọi nói vừa từ HN vô công tác muốn gặp tôi bàn về chuyện của Y Hoà. Sơn hiện đang phục vụ trong binh chủng công binh, cùng Y Hoà ở khu TT uỷ ban dân tộc TW, đuờng Hoàng hoa Thám, HN. Khu TT có 3 người nhập ngũ cùng ngày 6/1/1972,nay chỉ còn Sơn. Hai nguời còn lại, đến bây giờ vẫn chưa tìm đuợc nơi chôn cất. Đau đáu vì vẫn chưa đưa được các bạn về nơi an nghỉ cuối cùng làm Sơn không lúc nào cảm thấy yên tâm,như có lỗi với gia đình bạn. Tháng 7 năm 2007, Sơn, Vũ Trung và các bạn chiến đấu cùng đơn vị với Y Hoà vào Quảng trị nơi cách đây 36 năm là chiến trường đẫm máu cả 2 bên ta và địch, nơi Y Hoà và đồng đội đã ngã xuống. tại chính nơi bạn hy sinh mang tên đồi Chè,mà bộ đội gọi là đồi Cháy, thôn Như lệ, xã Hải lệ, huyện Hải lăng các bạn đã xây một cái am thờ, đánh dấu nơi chôn YHoà, cùng 12 liệt sĩ, hy sinh một ngày nhưng thời gian khác nhau. Theo người dân thì nơi đây vẫn được giữ nguyên, chưa có ai khai phá. Theo Đức, một đồng đội chiến đấu, người tự tay chôn Y Hoà và 12 liệt sĩ vào ban đêm sau một ngày chiến đấu khốc liệt thì cạnh nấm mồ chôn tập thể 13 liệt sĩ đuợc định vị bằng 1 cây mít, cây mít không còn nữa, nhưng cái hố bom địch thả trước khi các bạn mất vẫn còn nên việc xác định nơi chôn các bạn chỉ là ước lượng, nhưng vẫn có hy vọng tìm ra. Sơn kể, khi Sơn, Vũ Trung và các bạn đồng đội đến, có một đàn bướm trắng bay phấp phới dẫn đường cho các bạn đến nơi trận địa cũ, làm ai cũng rùng mình liên tưởng tới các bạn đang còn ẩn khuất đâu đây mong mọi người tới đón? Tin hay không thì tuỳ mọi người, nhưng những người chứng kiến đều có cảm giác như thế!

Mặc dù thời gian sinh hoạt chung với YHoà chỉ vỏn vẹn hơn 2 tháng, nhưng chúng tôi cũng kịp kết thân với nhau như anh em trường Trỗi gặp nhau ở bất cứ đâu vậy. Kỷ niệm về bạn tôi vẫn nhớ rõ như ngày mới gặp nhau trên Bãi Nai, huyện Luơng sơn, Hoà bình. Nơi tập trung huấn luyện lính mới của BTL thủ đô. YHoà nổi tiếng toàn tiểu đoàn là hay bỏ đơn vị về HN, rồi nhổ sắn của dân, đánh nhau...Một lần, thứ 7 được xả trại, đám lính mới chúng tôi kéo ra quốc lộ 6 chơi, lúc đó chỉ có mấy ngôi nhà dân, ăn kẹo lạc uống vơí nước chè. Xong kéo nhau ra lộ. Đám YHoà chặn 1 cái xe ca của bộ đội từ Lào về để xin đi nhờ về HN, nhưng tay lái xe từ chối, vì đang đi công tác, thì bộp một cái, không biết ai ném 1 chiếc dép cao su vào lưng tay lái xe? Hắn nổi khùng xách ngay khẩu CKC sau lưng lên đạn tính bắn. Rất nhanh chóng YHoà biến mất. Mọi ngưòi xác định chỉ có cậu ném, chuyện đó làm cho lính tráng bị tiểu đoàn cấm trại. Gần đến Tết không hiểu sao YHoà lại không trốn về như các lính khác? Vũ Trung thì đuợc bác Vũ Kỳ điệu bằng xe hơi lên trước đó. Tôi lúc đó nhận được quyết định trả về địa phương do không đủ tuổi đang ở đơn vị. Hai thằng nằm trong lán đựơc làm bằng nứa, mà mỗi lần lính đá bóng là nó lại rung lên chực đổ, tâm sự YHoà có nhã ý tặng tôi con dao găm, nhưng đại đội đang thu giữ. Khi tôi lên xin thì đại đội trưởng không trả, lí do không phải của tôi.

Sau trưa tôi và Sơn tới nhà chị H' Thanh, chị của YHoà để lấy một số hình ảnh liên quan đến bạn,nhân tiện bàn luôn chuyện đi tìm mộ. Thì tối hôm đó chị H'Thanh nằm mơ thấy Y Hoà hiện về kêu: "Thằng Sơn không mang em về, em đói và lạnh lắm", có lẽ lạnh ở đây là muốn hơi ấm của gia đình, bạn bè? Chị bừng tỉnh và không ngủ được nữa,gọi điện về Đắc lắc báo cho gia đình. Lần này gia đình quyết tìm cho ra bạn, má của YHoà già rồi nhưng cũng muốn đi khi biết kế hoạch đưa các bạn về. Kế hoạch như thế nào thì phải chuẩn bị hết mọi phương án, Sơn sẽ báo sau. Việc đón các bạn chỉ là thời gian, nhưng để các bạn thời gian dài bơ vơ là lỗi của những người đang sống. Sau một thời gian dài bươn trải lo cho cuộc sống,cho gia đình, cuối cuộc đời mới nhìn lại mình.Mong các bạn hiểu cho.

Trường ta còn 12 liệt sĩ chưa tìm được mộ. Có nghĩa là có 12 nguời mẹ hơn 30 năm ngóng chờ tin con. Việc tìm mộ bây giờ trông chờ vào bạn bè, đồng đội. Nếu chúng ta làm được thì việc sinh hoạt của trường mình đã ý nghĩa càng thêm phần ý nghĩa?

Hồ Bá Đạt

2 nhận xét:

  1. Tất nhiên các bạn đến là phải đúng chỗ. Nhưng địa danh thì Hải Lệ (kề huyện Triệu Phong) thuộc huyện Hải Lăng quê tôi. Ở nghĩa trang LS Hải Lăng còn có một liệt sĩ Trỗi bị lạc tên?
    Nếu có kế hoạch đi Hải Lăng, các bạn thông báo sớm, nếu tôi đi cùng được về thì may. Chả nhẽ quê ở đấy mà mình không làm được gì cho bạn?

    Trả lờiXóa
  2. Cám ơn anh.Em đã kiểm tra lại ,đúng là huyện Hải lăng!Sẽ báo cho anh trước khi tiến hành.

    Trả lờiXóa