![](https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi8TZUDWlk8QpGJVG1RGm1q7TRcyVpzEHYb4EPE8eb-wvCY7PWvPp_09sz3h5eRmSVl5g71Z7PIKUshj0ahJAa9hIdS8S37kdphrqGk5tXxHx17m4SfCd-__-1C9DoBEe8nDd54QpuFpZxL/s200/Hang-Ngang.jpg)
...Người Hà Nội không có máu tham, không dám dấn thân làm việc khó, anh ta e ngại đủ điều, chỉ thích sống bình yên, không muốn xa “ba mươi sáu phố phường”! Tôi có người bà con dòng tộc, được cấp trên cử làm chức vụ cao hơn chức vụ trưởng mà anh ta đang làm, với hy vọng tài đức của anh sẽ “dẹp loạn!” trong nghành thuế đang “loạn”. Anh ta nhất định từ chối với lý do “Tôi sợ mình chưa dẹp người ta thì người ta đã dẹp mình rồi!” Tôi có cô bạn được ngành Nông nghiệp giao cho một cơ sở vật chất lớn ở TP HCM có thể làm giàu nhờ quản lý cơ ngơi đó. Cô ta nhất định không nhận vì lo phải “trả giá”! Tôi có thằng cháu nội sinh ở Mỹ Tho nay đã 16 tuổi, hiện đang học ở thành phố Atlanta thuộc bang Georgia bên Mỹ, lớp của cháu học có rất nhiều bạn da đen, cháu không dám chơi với ai cả, vì sợ “mất công!”. Cái gien Hà Nội đã theo cháu sang tận nước Mỹ xa xôi! Tôi có một người bạn học phổ thông, sau khi tốt nghiệp lớp mười, đi học lái máy cày ở Hòa Bình, cách Hà Nội bốn mươi km. Cứ một tuần anh ra lại viết thư về cho mẹ, giọng sướt mướt, bi ai như bị đi đày biệt xứ tận Xi-bê-ri, ít lâu sau anh ta bỏ về vì… nhớ nhà ! Tôi có ông bạn năm nay đã ở tuổi “cổ lai hy”, người Hà Nội gốc, ông ta bao giờ cũng để điện thoại di động cách xa 6 thước vì sợ… nhiễm từ ! Một ông bạn Hà Nội khác của tôi cầm điện thoại lên nghe một tiếng “ cộc”, vội vàng bỏ điện thoại xuống vì sợ… công an nghe trộm! Người Hà Nội ba đời như nhà thơ Hoàng Hưng từng bị ba năm tù không án vì một “ tai nạn” văn chương, đã đi Châu Âu ba lần, đi Mỹ ba lần, đi Trung Quốc ba lần, ba lần cạo đầu trọc lóc đi bụi ở Ấn Độ là hiếm lắm, là một người Hà Nội “phá cách”. Tôi có người chú ruột là Thiếu tướng Công an Lê Hữu Qua, tên thật của ông là Lê Phú Cường, được coi là “người hùng” trong CM tháng Tám ở Hà Nội. Ông vào sinh ra tử, đã hai lần cứu cụ Hồ thoát nạn, đã phá “vụ án phố Ôn Như Hầu” nổi tiếng, đó là một người Hà Nội “phá cách”!
![](https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhvHwiohVjcc8l96UnwNyeKYti3x9M-NcW0itA48StbfLms360JQRBtOlRkrgHkwjXnuF4bM8KKmAZrUsQ9lu-JnlX9w7Pz_CAmpVrLZCe2Hp2Re3j8uXMokLg9Gcj2jtIElAsBCX7HGLLW/s200/104529-medium_VN-TraXu-02.jpg)
Món ăn Hà Nội rất ngon và phụ nữ Hà Nội nấu ăn thì tuyệt vời, số phụ nữ Hà Nội biết nấu ăn ngon có tỷ lệ cao so với các miền khác của đất nước (Có thể là tôi võ đoán trong nhận định này!). Bà cụ Nguyễn Mai Dung, vừa qua được NXB Phụ nữ mời viết cuốn
sách nhan đề Món ăn Hà Nội xưa dày 135 trang về hơn 100 món ăn Hà Nội từ cỗ bàn đến món ăn bình dân nhân 1.000 năm Thăng Long. Đọc những món ăn Hà Nội xưa trong cuốn sách như các món: cá trê nấu dưa, canh thịt nạc nấu sấu, canh thịt bò thuôn hành dăm, nộm sứa, nộm hoa chuối, dưa giá, củ cải dầm, chè bà cốt, cốm xào… tôi nhớ mẹ tôi quá !
![](https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjReKxws5aW49KRnG7P0PKYwT8K2V2bNle5592S0EY2P9Zv_iuQOhfZ_xAdXBFZA3AQdiLFegp5m5NujAjpF98mixtj9b7tm8QSRUmRdN3t9_G-1gU6vsGN_lQKDMarI7oTV6t3J15QeXzu/s200/banphaobh8.jpg)
Bây giờ mười người Hà Nội thì có đến tam người từ các nơi khác đến “ngụ cư”! Họ làm quan, làm thơ, làm dân thường. Họ mang lối sống “hỗn tạp” (từ dùng của nhà thơ Hoàng Hưng) đến đất ngàn năm văn vật! Chính vợ nhà thơ Hoàng Hưng kể với vợ chồng tôi rằng, hai vợ chồng bà đi chợ mua một ngàn đồng lá chè tươi, được người bán vốc cho một nắm. Thấy một ngàn mà cũng được một vốc, nhà thơ Hoàng Hưng khen :
- Được nhiều đấy nhỉ !
Bất ngờ cô bán hàng chửi :
- Mua có một ngàn mà còn nói cái đ... gì, cút mẹ nó đi cho người ta bán hàng !
Ít lâu sau tôi được biết vợ chồng nhà thơ Hoàng Hưng đã bán căn hộ ở bán đảo Linh Đàm để quay về TP HCM. Chấm dứt “ước mơ” cuối đời quay về cố đô sau nhiều năm lưu lạc (!).
Thằng con trai cả của tôi định cư ở Cần Thơ, ra Hà Nội chơi cùng với hai người bạn đều là công an ở Cần Thơ. Vào một tiệm ăn, lúc trả tiền, thấy chủ quán tính gấp mười lần so với bàn bên cạnh cũng ăn những thứ như thế! Nó không chịu, chủ quán sừng sộ quơ dao phay lên. Hai người bạn dân Nam Bộ cùng đi chìa tiền ra trả cho yên chuyện! Nổi máu “điên” thằng con tôi đập ngay một chai bia, cầm cổ chai chĩa vào mặt chủ quán, nó quay ra nói giọng Hà Nội thứ thiệt:
- Đ... mẹ mày! Định ăn cướp à, bố mày là dân Hà Nội gốc một trăm đời đây, muốn gì?!
Cuối cùng thì Công an 113 phải đến để dẹp loạn! Người ăn hàng được trả đúng giá, nhưng chủ quán cũng chẳng được “nhắc nhở” câu nào (!). Thằng con tôi chính là dân Hà Nội gốc, đi giang hồ tứ xứ nên học được thói du côn phương xa, nó đủ bản lĩnh để đương đầu với người Hà Nội mới hôm nay! Một ông bạn tôi là quan chức ở TP HCM mỗi lần ra Hà Nội xin giấy tờ, xin dự án, tôi thấy ông bạn tôi chuẩn bị nhiều “bao thư” lắm!!! Bây giờ người Hà Nội nói ngọng, không phân biệt phụ âm n và l là chuyện… vô tư ! Có ông cán bộ lớn kếch xù ở Đài TNVN cũng nói ngọng!!!
![](https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgwq6EV_FZsb1E2RmI7VZfQQxvaO59FrpuJ37MOQacsvi95OXMjDZx_GMDh5LjqynLDrCoP0uoHsKQBgUVYnkU8rtm7A2KbDs8G9_Xu0U7JjOu6BsEeXLNLYd3UnMUQvQw-aZLbDnB9gWED/s200/HG_Lat-thu1.jpg)
Cuối cùng, tôi muốn bắt chước một nhà văn hài hước Pháp để kết luận như thế này: “ Cũng giống như các miền khác trên đất nước, người Hà Nội sinh ra để đi tìm hạnh phúc, nhưng chẳng biết nó ở đâu mà tìm…” !!!
Lê Phú Khải
Thành phố Hồ Chí Minh ngày 1 tháng 6 năm 2010
Hay !!!
Trả lờiXóaTuy chưa túm gọn trong 1 câu về tính cách người "Hà-Lội" nhưng cũng khách quan đứng ở xa nhìn thấy nhiều điều. Giống như bài hát hay nhất về HN không phải do chính gốc người HN sáng tác.
Tôi chịu nhất câu kết luận về 1000 năm Thăng Long và tìm hạnh phúc ở đâu ! tk7
Hay, quá hay!!!. Cũng tại cái cậu Đạt không chịu đăng một phát hết cả bài để AET đọc, hiểu ý tưởng hay của bài viết và đưa ra nhận xét của mình.
Trả lờiXóaNhưng ngẫm lại TÁC GIẢ ĐÃ THÀNH CÔNG. vì có tranh luận bài viết càng sắc sảo và thuyết phục hơn. Xin cảm ơn Tác giả.
P.S
Sao lại " học được thói du côn phương xa " nhỉ . Đúng ra là học được khí phách của những người đi mở cõi chứ .
Trả lờiXóaHay ở chỗ lào ấy nhỉ?Vậy phaỉ mâý đời như tiêu chuẩn của ôg LPK mới đc nàm người Hà lội nhỉ?Làm đc người Hà lội cũng là công bao đời cuả dân tứ xứ kéo đến theo chiêú dời đô đâý chứ?Ô hay!!!!
Trả lờiXóaBài viết quá dở, không bản sắc HN, không có tính phát hiện,chẳng nói lên được điều gì mới. Nó như một mớ hằm bà lằn trong thúng bà ve chai.
Trả lờiXóaTác giả là " người HN" (NHN)? NHN không nói,không hiểu về HN theo cách đó. Dù đau buồn, chê trách hay xót xa cho HN thì NHN vẫn nhìn nhận vấn đề xuất phát từ trái tim yêu thương HN.
12ly7
He he!Nhà pác 12ly7 chỉ đc cái nói đúng.
Trả lờiXóa