Bài ca Trường Nguyễn Văn Trỗi

Nhạc và lời: Hồng Tuyến

Chủ Nhật, 6 tháng 11, 2011

Chuyện thúi hoắc

Cảnh báo: Chuyện này không giành cho người lớn. Các bạn cần cân nhắc trước khi xem!
Hồi lớp 5 ở Đại từ, chẳng hiểu xuất phát từ ai (bây giờ có tới mấy thằng nhận là từ mình!?), Đại tôi tự nhiên có “phong trào” thi nhau “xì hơi”. Đứa nào cũng cố gắng làm sao cho thật to và nhiều trước sự chứng kiến của đám bạn. Có những đứa lại còn bắt cặp thi nhau xem trong ngày ai “đánh” nhiều hơn, to hơn trước sự chứng kiến của đối thủ!
Rồi có nhiều trò quái lạ xảy ra. Ở Trung 2 có thằng kia cứ chổng đít lên, lấy quạt, quạt mấy cái là “bùm” ngay một phát. Còn Trung 3, có thằng tự nhiên đang giữa lớp, cong đít lên “làm” một lúc 5 phát liền. Thế là nó bị anh em gọi là “5 lựu đạn”! (Còn thằng khác, tối đến ho sặc sụa thì bị gọi là “5 ho lao”)
Nhưng ở Trung 1 mới là hay. Hồi đó, buổi tối tự học ở nhà, cứ mấy đứa lại có một cái đèn dầu. Vậy là mấy thằng có trò bất chợt kéo quần xuống (ở nhà chỉ bận độc cái quần đùi nên cũng rất tiện lợi!) kê vào cái đèn “làm” một phát. Ngọn lửa lòe xanh. Tắt ngúm. Có một lần, mấy đứa đang chụm đầu ngồi học, bỗng một thằng từ chỗ khác chạy lại, kéo quần xuống như mọi lần kê vào “làm” một phát. Nhưng không ngờ lần này không ra hơi mà là … một cục rớt bụp ngay lên cái đèn dầu đang đặt giữa giường! Thôi thì … cả đám nháo nhào, la lối um sùm. Vậy là từ đó nó chết tên là “đùn”!
Đúng là chuyện thúi hoắc. Ai không muốn thì đừng ngửi … ủa lộn, đừng đọc!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét