Bài ca Trường Nguyễn Văn Trỗi

Nhạc và lời: Hồng Tuyến

Thứ Sáu, 22 tháng 6, 2012

Tặng Uttroi.

Cây xương rồng.


Sinh nhật lần thứ xx của gã.
Nàng tặng gã một cái bát sành có 2 cây xương rồng phủ đầy những hòn đá nhỏ trắng muốt bên trên.
Gã buột miệng:
- Đẹp quá, anh thích. Cảm ơn em nhiều.
Nàng chỉ tủm tỉm cười, không nói gì.
Gã đoán là nàng muốn gã như cây xương rồng. Sẽ mạnh mẽ và bất khuất trong bất cứ hoàn cảnh nào. Chắc thế.
Cặp xương rồng đặt bên cửa sổ. Thỉnh thoảng những hạt mưa theo gió thổi vẫn sà vào, nhưng không hiểu sao mấy tháng sau thì tự nhiên một cây xương rồng bỗng héo quắt, tuy vẫn mang trên mình nó mấy bông hoa.
Gã không hiểu gì về cây cỏ, nên nhìn hoa xương rồng khi chết đi lại đổi sang màu đỏ thắm thì thấy đẹp hơn khi nó sống.

***
Chẳng lẽ cái món quà nàng mua tặng gã không thể sống như tình yêu của nàng dành cho gã? Lũ bán những cây cảnh có đánh tráo hay cắt gọt ... gì không? ...
Gã và nàng cùng buồn vì cái cây xương rồng xấu số.
Đốt một ngọn nến, hai bàn tay lần tìm hơi ấm trong nhau. Trong hơi thở của cảm xúc, gã và nàng vẫn không thể quên cái tai nạn đó.

***
Một hôm, chỗ gốc xương rồng bị coi là chết ấy tự dưng thấy mọc lên hai nhánh chung một gốc.
Gã thấy trong mắt nàng rực sáng một tình yêu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét