Bài ca Trường Nguyễn Văn Trỗi

Nhạc và lời: Hồng Tuyến

Thứ Hai, 26 tháng 3, 2012

Cái thủa ban đầu ...


Hồi mới đi lính , mình cực tồ . Không mảnh tình vắt vai .
Mà ngày đó nghiêm lắm nhé . Yêu đương bất kể hình thức nào cũng phải báo cáo tổ chức . Ai không báo cáo là mang tội hủ hóa . Không như giờ , từ bọn mẫu giáo trở lên yêu nhau tự do mà không phải xin cô , xin ai hết ...
Trong lũ bọn mình có một tên cùng nhập ngũ một ngày . Nhưng trình độ tán tỉnh , thư từ ... của nó thì những tên lính già còn phải gọi bằng ... cụ . Nó tên Hiển .
Cấp trên phát thư của gia đình , bạn bè và cả bạn gái sau khoảng một tháng nhập ngũ .
Có một tên đọc xong thư bạn gái mà mặt cứ nghệt ra . Tưởng bị sao , hóa ra lần đầu nhận thư bạn gái nó không biết phải trả lời lại ra sao . Thế là nó thì thầm , trao đổi , hỏi han ghê lắm . Nhưng toàn gặp phải những thằng còn dở hơn nó . Đang lúc bí rị thì Hiển lên tiếng :
- Mang giấy bút ra đây , tao đọc cho mà chép . Một bao thuốc lá .
Nó chạy đi liền và nằm xuống giường , đầu nghênh nghênh lên chờ lời vàng ý ngọc .
Hiển chậm rãi rút ra một điếu thuốc gõ gõ lên phản rồi đánh diêm châm thuốc . Điếu thuốc đỏ khá lâu , nó nuốt khói rồi từ từ nhả ra . Cử tọa phát điên lên vì sự lề mề của nó nhưng vẫn phải kiên nhẫn chờ .
- Em yêu mến nhất đời của anh ... chấm .
- Ơ ơ , bọn em chỉ là bạn thôi mà . Thằng kia run rẩy .
- Bạn thì cũng phải viết thế nếu mày yêu nó . Tùy mày thôi ... Hắn làm bộ bỏ đi làm thằng kia nhão như con chi chi vội kéo lại.
- Vâng , vâng . Em viết xong rồi .
Hắn lại rít một hơi thuốc :
- Khi thác nước từ trên cao đổ xuống . Hắn đọc .
- Sao lại có nước non gì ở đây . Thằng kia van vỉ .
- Thế mày có muốn viết thư không ? Hắn dọa .
- Vâng , vâng . Em viết xong rồi .
- Khi mặt trời còn mọc ở hướng đông . Hắn tiếp .
Thằng kia vứt bút .
- Ui giời ! Con lạy bố . Viết thế thì nó không thèm đọc đâu .
- Ngu lắm ! Thư tình phải viết thế con gái nó mới đọc . Hiểu chưa .
- Vâng , vâng . Em viết xong rồi .
- Khi ban đêm vầng trăng dịu dàng tỏa sáng ...
Thằng kia chép lia lịa .
Khoảng năm hay sáu cái khi và cũng chừng đó cái đôi khi ... Rồi à ơi các kiểu . Dài đến hai trang " vê đúp " ( khoảng 8 trang A4 bây giờ ) .
- Chúc em và gia đình mạnh khỏe . Hôn em nghìn lần .
Như bị dìm ở dưới nước quá lâu mới được cho lên :
- Thế này thì thà giết em đi còn hơn . Đến cái tay nó , em còn chẳng dám cầm nữa là ...
- Tùy mày thôi . Hắn nhấc đít đi ra ngoài .
Cả lũ không hiểu gì cả . Thằng này nhìn thằng kia chờ lên tiếng . Im lặng như trong một nấm mồ .
Xôn xao một hôm rồi cũng bị lãng quên vì học hành và tập luyện .
Tháng sau . Cả bọn thấy thằng kia nhảy chân sáo . Thì ra cô bạn viết thư lại còn kinh hơn . Cả bọn ngồi nghe mà sướng lây . Sau cái sướng đó thì thằng Hiển đã trở thành chuyên gia tư vấn ái tình . Oai như cóc . Những lá thư gửi tiếp càng ngày càng sến nhão ra .
Rồi có thằng hỏi muốn làm quen em phải thế nào , muốn cầm tay em phải làm sao , muốn rủ đi chơi , muốn hôn ... Hiển tư vấn nghe thấy nổi gai ốc khắp người . Tất nhiên không phải là do chi phí vì chỉ cần một điếu thuốc là nó đã tư vấn tận tình , cặn kẽ .

***
Thế rồi không biết tại sao , tình yêu lại đến với mình sau một năm tại ngũ vẫn binh nhì . Số là thằng bạn cùng tổ tam tam với Hiển đã chăm chỉ " học hành " và " nên người " .
Nó mới quen một cô ở thành phố Nam Định . Nhưng cô ấy đi đâu cũng có cô bạn gái đi theo . Ca này thằng Hiển bó tay .
- Chúng mày còn hơn cả tao . Thằng Hiển nói .
Vậy là nó rủ mình đi cùng .
Gặp hai cô , hắn nói như tép nhảy . Mình chẳng biết nói gì cứ đi theo ...
Nhoáng cái , nó và cô kia mất tăm . Mình còn đang nhớn nhác nhìn khắp vườn hoa tìm nó thì cô còn lại nói :
- Họ đi ra chỗ tối kia rồi .
Cái thằng bỏ bạn trong lúc nguy nan nhé . Mình rủa thầm .
Cô còn lại vẫn đang thẹn thùng vân vê tà áo . Bỗng mình nhớ lại các tình huống .
- Em tên là gì ?
- Dạ , em tên Trường . Cô nói lý nhí . Lúc này mình mới nhìn kỹ : Khuôn mặt trái xoan , da trắng , eo thon . Xinh ra phết .
- Anh tên Trung . ( Bịa tên nhé . Nó mà vào đơn vị tìm mày , là toi đấy - Nguyên văn lời thằng Hiển ) .
Im lặng đến ghê người .
- Anh với em ra chỗ đèn sáng đứng đi . Mình rủ .
- Vâng ...
Ở chỗ sáng nói chuyện một lúc thấy chán , mình lại rủ em vào chỗ tối có cái ghế đá ngồi . Hai lần như vậy nhưng vẫn không dám cầm tay . Học thì dễ nhưng hành mới khó . Cầm tay một lúc rồi từ từ khoác vai nhé - Tiếng thằng Hiển . Hít một hơi dài . Thành công mỹ mãn . Em ngồi run bắn trong tay mình . Em không biết rằng mình còn run hơn thế . Hôn nhẹ vào má - Vẫn tiếng thằng Hiển . Không khá gì hơn vì hai đứa như chim non gặp bão . Sau rồi hôn nhẹ vào môi - Thằng Hiển ra lệnh . Hai đứa như mê đi sau nụ hôn đầu .
Tụi mình hôn nhau mê mải và không muốn rời nhau .
- Về thôi , muộn rồi . Đôi kia đã đứng ngay sau lưng .
Trên đường về nó hỏi :
- Tình hình thế nào ?
- Được .
Hai thằng vẫn mải miết bước về đơn vị . Trong lòng mình vẫn mang cái cảm giác khó tả của nụ hôn đầu đời .
- Được cái gì ?
- Tao thấy trong miệng tao có vị sun-pha-mít .
Về đến đơn vị nó oang oang :
- Bọn mày ơi ! Thằng K6LS nó hôn gái có mùi sun-pha-mít .
Cứ như báo công ấy nhỉ .


PS : Đây là mình viết theo đơn đặt hàng của Lê Thanh .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét