Bài ca Trường Nguyễn Văn Trỗi

Nhạc và lời: Hồng Tuyến

Thứ Năm, 23 tháng 2, 2012

Đồng cảnh

Có anh rất " tận tụy " với sếp . Cứ ngày lễ , tết là hai vợ chồng dù bận thế nào cũng phải tới " chào hỏi " sếp bằng được để tỏ lòng cho sếp biết .
Nhưng có lẽ tại cái số của anh ta không được may mắn . Lần nào cũng như lần nào , hai vợ chồng đều phải ngồi chực ở trước cửa nhà sếp đến khuya, mặc cho bọn muỗi quấy phá chán chê mới thấy hai vợ chồng sếp về .
Sau màn chào hỏi và vài câu chuyện chẳng mấy mặn nồng thì hai vợ chồng xin phép cáo lui và không quên " để lại món quà tình cảm " . Sếp bắt tay rất chặt , nói lời chia tay rồi quay đi che miệng ngáp .
Về đến nhà , hai vợ chồng " kiểm điểm " lại thì thấy mặt mũi chân tay ai cũng nổi lên những nốt mụn nhỏ ly ti màu đỏ . Cô vợ vội đi lấy dầu để xoa . Anh chồng đi về giường ngủ vừa ngáp vừa nói :
- Lần sau nhớ mua thuốc chống muỗi nhá ...
Bỗng anh thấy hai vợ chồng sếp đang co ro ngồi trong bóng tối có vẻ như đang chờ ai đó . Nhìn thấy cái túi to tướng bên cạnh vợ sếp , anh vội chắp tay cung kính :
- Dạ . Hai bác đi ... Bác để em xách giúp cho ...
Và mặc cho vợ sếp cứ giữ chặt lấy cái túi , anh vẫn cố giằng lấy để mang giúp . Trong lúc giằng nhau quyết liệt thì cái túi văng ra làm lộ hết cả " nội dung " trong đó . Mà cái " nội dung " đó giống hệt như của vợ chồng anh mang đến .
Anh bừng tỉnh khi nghe vợ anh vừa cởi giày cho anh vừa cằn nhằn :
- Mệt đến mấy thì đi ngủ cũng phải cởi giày ra chứ ! Muỗi lại vừa cắn cho thêm đây này ...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét