Bài ca Trường Nguyễn Văn Trỗi

Nhạc và lời: Hồng Tuyến

Thứ Ba, 9 tháng 10, 2007

Tản mạn

FKK Việt nam

Khi những tiếng sấm đầu tiên và những cơn mưa rào còn chưa chắc hạt không đủ để làm nên một dòng chảy ngầu đỏ cho đúng với cái tên gọi sông Hồng. Ông bạn “già” vong niên của tôi cùng một ông bạn nữa rủ tôi ra bãi giữa tắm tiên.

Thú vui hơi có phần cậy mình tuổi tác, nhưng ở vào cái tuổi nhôm nhoam này có lẽ đó là một trò chơi lành mạnh hiếm hoi. Chẳng thể nhà hàng, vũ trường như lớp trẻ. Lại cũng không bia bọt bời bời được như đám trung niên. Người có tuổi không có trò chơi gì cả. Cũng tại mình thôi! Cả một thời trai trẻ cắm mặt làm lụng, mưu sinh chỉ để lo cho lớp trẻ sau mình. Mấy ai đã chuẩn bị được thú vui cho ngày xế bóng?

Bậc thang sắt từ trên cầu Long Biên dẫn xuống bãi giữa đã ọp ẹp han gỉ, giống như một mớ phế thải hơn là một chiếc thang. Bãi ngô non trải dài xen lẫn cỏ, xanh đến hoang đường. Ba người bạn tóc muối tiêu muối lầm lũi trong xanh ngắt. Bến tắm là một doi cát nâu non thoải mình cuối bãi. Ông bạn bảo, năm nào cũng có vài người chết đuối ở đây! Cả ba cùng bất chợt đưa mắt sang điệp trùng rác rến tạm bợ suốt dọc chiều dài con sông, đoạn chảy qua thành phố.

Áo quần giày dép vứt tứ tung trên cát. Ông bạn già khum hai bàn tay gầy guộc che vào cái chỗ trước đây đã từng là "phần nhạy cảm" làm tôi phì cười. Cứ để tự nhiên mà khởi động xương khớp tránh bị “chuột rút”, khi xuống nước cho chắc ăn. Dĩ nhiên cũng chỉ dám bơi xuôi ven bờ phòng khi đuối sức có thể tạt ngay vào bãi cát nằm nghỉ. Thanh thản nằm ngửa mặt nhìn lên cao xanh là một thú vui không thể thiếu mỗi lần tắm tiên và cũng là chuyện không thể thực hiện được ở bất cứ đâu trong thành phố. Nó xa xỉ đến mức không một ai dám có nhu cầu...

Sống với dòng sông hơn nửa thế kỷ, ai cũng có những kỷ niệm của riêng mình. Bạn còn nhớ từng mô cát, những lùm cây đã cùng người tình xưa cũ đắm đuối nhiều đêm. Cũng vì ngày ấy đã làm gì có nhà nghỉ, hay người ta không có lúc nào để nghỉ thì cũng vậy thôi! Tôi trốn học ra sông bơi lội cùng đám bạn. Vùi cặp sách trong cát, lúc ra về quên biến. Mất chiếc cặp sách ngày ấy là cả một sự kiện trọng đại trong gia đình. Đó là chiếc cặp da mẹ tôi được mua phân phối, ở cơ quan chỉ dành cho lãnh đạo...

Ông bạn vong niên băn khoăn, không biết dự án cải tạo đoạn sông Hồng chảy qua thành phố có còn dành chỗ cho bãi tắm tiên này? Nghĩ cũng hay nhưng sực nhớ, vội nhắc, ông nên đăng ký bản quyền ý tưởng này ngay kẻo mai kia lại có tranh chấp! Ông cười buồn, có tranh chấp thì lúc ấy mình cũng đã "bơi về nơi xa lắm" mất rồi! Đừng lo, bản quyền còn có giá trị năm mươi năm sau ngày tạ thế! Đấy, chính ông lại lo cho lớp trẻ nữa rồi!

Phóng sự: Tắm tiên bãi giữa sông Hồng

2 nhận xét:

  1. "Tắm tiên" thì cũng hay và thú vị nhưng chỉ dành cho lớp trẻ còn khỏe thôi. Già rồi chớ dại mà ra bãi giữa Sông Hồng tắm tiên khéo không là thành tiên thật đấy.

    Trả lờiXóa
  2. Adminor ngày càng tạo nhiều sự sinh động của blog này! Thanh xờ kiu!
    Có nhiều kiểu, nhiều cách, xấu có đẹp có, cả 2 mặt... nhưng thế mới là cuộc sống! So ist das Leben! (Đúng không Võ Sái?).
    KQ

    Trả lờiXóa