Bài ca Trường Nguyễn Văn Trỗi

Nhạc và lời: Hồng Tuyến

Thứ Tư, 9 tháng 7, 2008

Sức quyến rũ của hoàng hôn

Xem AE đăng hình hoàng hôn ở mọi xứ làm tôi nhớ đến kỳ đi Cam-pốt theo “tua” của Sài Gòn “Tu-rít” mấy năm trước.

Trong chương trình có 1 buổi chiều “Du khách chinh phục núi Bakheng, ngắm hoàng hôn phủ ánh vàng trên đền Angkor. Nơi mà có thể ngắm được Mặt trời lặn xuống đền Angkor đẹp nhất và là nơi duy nhất có thể nhìn thấy một cảnh tượng đẹp nhất của Angkor. Nơi mà những người giữ đền kể rằng: "Khi màn đêm xuống, hàng ngàn tiên nữ apsara từ những bức phù điêu trên các dãy hành lang cổ kính dài hun hút sà xuống nhảy múa, nữ thần sắc đẹp Laksmi lại ngồi bên chú khỉ Hanuman nghe kể chuyện khuấy biển sữa tìm thuốc trường sinh, và quan quân của đức vua Suryavarman II - người xây đền Angkor - lại từ trên các bức phù điêu hiện ra" . Nghe thật hấp dẫn! Ai mà từ chối được?

Chẳng hiểu do sức hút của hoàng hôn hay do mong muốn được gặp các “tiên nữ apsara” hay do quảng cáo tốt, mà hôm đó, xế chiều hàng đoàn người, tây có – ta có, Miên có – Việt có, quần lững – áo ngắn, áo dài –quần zin…thôi thì đủ cả. Tất cả lũ lượt kéo nhau theo triền dốc thoai thoải khoảng 3 km xuyên rừng cây âm u mịt mù đi lên núi. May mà có đường xá đàng hoàng chớ không phải trèo đèo lội suối gì cả. Tới đỉnh núi, 1 đống đá cao lù lù được sắp xếp dựng đứng từ cách đây hơn 10 thế kỷ mà người ta gọi là “đền Bakheng”. Đây chính là nơi mà du khách cần phải thực sự leo trèo để có thể “thưởng thức” ánh hoàng hôn.

Trên đỉnh đống đá (hay còn gọi là đền), du khách không biết từ đâu tới mà chen nhau xếp lớp ngong ngóng về hướng Tây đợi giờ mặt trời lặn. Già - trẻ, gái - trai, lớn - bé không thiếu gì. Người thì ngồi bệt xuống mấy phiến đá vừa thở, vừa quạt mồ hôi tầm tã. Kẻ thì lượn qua lượn lại chụp hình, quay phim…. Mấy tay người Âu ra dáng “chuyên nghiệp” chiếm cái vị trí tốt nhất, đưa ống kính máy ảnh canh qua canh lại đợi giờ phút “gay cấn” nhất của hoàng hôn buông xuống Angkor.

Đợi chờ, đợi chờ…. Nhìn về trời Tây thì hỡi ôi, 1 đám mây to tổ bố cứ chè bè “đứng “ ngay chỗ mà lẽ ra mặt trời sẽ lặn xuống! “Quần hào” nôn nao chỉ còn hy vọng các tiên nữ sẽ “thổi” nó bay đi. Và thế là tiếp tục đợi chờ, đợi chờ trong hy vọng….Trời bắt đầu tối dần, gió bắt đầu thổi mạnh mang theo mùi ẩm ướt báo hiệu 1 cơn mưa có thể tới bất cứ lúc nào. Mẹ, mưa mà xuống trên đỉnh “đống đá” này, cách nơi tập kết xe khoảng 3 km đường rừng tối mò không có chút ánh sáng nào thì đúng là “hoàng hôn” cho đời mình thiệt rồi! Đám đông bỗng hốt hoảng, nhốn nháo vội vã kéo nhau xuống núi.

Thôi thì cũng là 1 lần cho biết. Ai cũng ráng chụp lấy mấy tấm hình “nơi lẽ ra sẽ có hoàng hôn” để làm kỷ niệm và …chửi thề cho vui. Đúng là sức quyến rũ của hoàng hôn thật là vô cùng.

3 nhận xét:

  1. Tại bác không chịu nghe "Dự báo thời tiết" ( trời nhiều mây, không mưa, tầm nhìn xa trên...km )trước khi trèo lên núi ??

    Trả lờiXóa
  2. May mà năm đó, KMĐ hết xíu quách rùi mà cũng bán hết cuốc cùn rùi.
    Số MameoK6 vẫn còn hên.

    hehe... bebe..
    Ko cần nickname.

    Trả lờiXóa
  3. Thiên hạ cũng lắm người nhẹ dạ nhỉ.
    HM than thế thôi, thực ra với cặp "mắt mèo" chuyên đi đêm, hắn vẫn nhìn thấu mặt trời hoàng hôn sau lớp mây đen kịt.
    12ly7

    Trả lờiXóa