Bài ca Trường Nguyễn Văn Trỗi

Nhạc và lời: Hồng Tuyến

Thứ Tư, 21 tháng 3, 2012

Hoài cổ .

Ra khóa cửa . Về mở khóa và cũng khóa luôn . Một không gian riêng tư của những thành viên trong gia đình .
Chuông reo ồn ĩ . Ta nhìn qua ô cửa hay quan sát qua camera .
Một khuôn mặt không thích . Kệ . Ngắt dây nối chuông . Hề hề ... nhấn chuông thoải mái đi em .
Một người khách yêu quý của gia đình hay người mình vẫn mong họ đến . Ta chạy vội ra và móc túi tìm chìa khóa để mở với một nụ cười rất tươi . Trái ngược với những nhân viên thu tiền điện , nước , điện thoại , môi trường và các loại quỹ ủng hộ ...
Ngày xưa còn bé , cha mẹ đi vắng ta đeo chìa khóa vào cổ . Đêm ngủ có khi quên khóa cửa cũng không có gì xảy ra . Để quên bánh xà phòng ở bể nước công cộng , hôm sau ra tìm vẫn còn đấy .
Ngày xưa ...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét