Con ơi! Khi con còn thơ dại,
Mẹ đã mất rất nhiều thời gian,
Mẹ dạy con cầm thìa, dùng đũa ăn cơm;
Mẹ dạy con buộc dây giày, chải tóc, lau nước mũi;
Những kỷ niệm về những năm tháng mẹ con mình sống bên nhau
Làm mẹ nhớ thương da diết,
Vì thế, khi mẹ chóng quên, mẹ chậm lời
Con hãy cho mẹ chút thời gian, xin con chờ mẹ chút,
Cho mẹ suy nghĩ thêm...
Cho dù cuối cùng ngay cả định nói gì,
Mẹ cũng quên...
Con ơi! Con quên là mẹ con ta đã tập luyện hàng trăm lần,
Con mới thuộc khúc đồng dao đầu đời?
Con nhớ không mỗi ngày mẹ đáp
Những câu ngây ngô, hàng trăm câu con hỏi từ đâu?
Nên nếu mẹ lỡ kể lể nhiều lần những câu chuyện móm răng
Ngâm nga những khúc ru con thời con bé
Xin con tha thứ cho mẹ
Xin con cho mẹ chìm trong những hồi ức ấy nhé!
Xin con đáp lời mẹ kể những chuyện vụn vặt trong nhà!
Con ơi! Giờ mẹ thường quên cài nút áo, xỏ dây giày,
Ăn cơm vãi đầy vạt áo,
Chải đầu tay bần bật run,
Đừng giục giã mẹ,
Xin con nhẫn nại chút và dịu dàng thêm,
Mẹ chỉ cần có con ở bên
Mẹ đủ ấm.
Con ơi! Bây giờ mẹ đi chân không vững, nhấc không nổi bước
Mẹ xin con nắm tay mẹ,
Dìu mẹ, chậm thôi
Như năm đó,
Mẹ dìu con đi những bước đầu đời
Hay! Nhưng Hằng cho thêm tựa đề vào nhé!
Trả lờiXóaĐọc bài thơ lại thấy mình có lỗi với mẹ nhiều.
Trả lờiXóaThật hạnh phúc cho những ai còn mẹ để làm những điều này.
Trả lờiXóaNgày trước thời còn phải t.kiệm điện cứ nhắc mẹ sao ngủ lại khg tắt tv, có 1 việc mà mẹ cứ hay nói đi nói lại...bây giờ mình cũng gần như thế. Nếu biết trước đấy là quy luật thì ngày trước đâu dám gắt mẹ.
Trả lờiXóaCảm động lắm.
Trả lờiXóaChào VH
Trả lờiXóaBài thơ hay
Tớ lập tựa đề để làm đường line
Mọi người sẽ xem được mọi lúc theo chủ đề từ http://www.nguyenphuchoc.com/troimt.html
Bye
Thanks
Chào aQ chào Học và các ae bài thơ này là của một người mẹ mà tôi không biết tên vì vậy tôi muốn trân trọng bà nên giữ nguyên không đặt tên cho nó .khi con gái gửi về có kèm theo một lời nhắn ; Mẹ ơi đừng nói đến chuyện vào viện dl nữa nhé ,con không muốn trên tường vdl lại có thêm một bài thơ tương tự đâu .Thấy mừng vì con gái đã trưởng thành
Trả lờiXóaTôi mất mẹ khi tôi vừa tốt nghiêp ĐH. Trưởng thành mới thấy ân hận về những chuyện mình gây ra làm mẹ buồn phiền, tôi không còn cơ hội để báo hiếu mẹ khi mình đã hiểu ra nhiều điều. Đọc bài thơ này thấy xúc động. Thay nhiều tâm sự bằng bài "Huyền thoại mẹ" của Trịnh Công Sơn vào cuối bài của Việt Hằng. Mong thứ lỗi
Trả lờiXóa