Bài ca Trường Nguyễn Văn Trỗi

Nhạc và lời: Hồng Tuyến

Thứ Năm, 12 tháng 1, 2012

HẬU DUỆ CỦA ÔNG TỔ HỌ CHU HAY CHUYỆN CHU TẤN QUANG BÂY GIỜ MỚI KỂ

(Một nén hương nhang giành cho bạn tôi – Liệt sĩ Chu tấn Quang mong tâm linh bạn sẽ mãi mãi trường tồn với đất Việt.)

Hoàng Anh k6

Trong đám bạn Trỗi thời Quế Lâm hồi đó, Quang- biệt danh ở lớp là “ Chu bò liếm”( vì đầu hắn có một đám tóc dựng trước trán) là thằng bạn thân nhất của tôi, đi đâu 2 đứa cũng cặp kè với nhau, vốn dĩ cùng là quân Đống đa nhà Quang ở ngay Khu Cao Xà Lá*, còn tôi thì ở Nam Đồng nên cả khi về nước , thường mỗi dịp về phép thì 2 thằng vẫn lếch thếch cùng nhau. Vì rất thân nhau nên Quang hay nói chuyện về gia đình mình và qua đó tôi biết Quang cũng rất hay nhớ nhà luôn tự hào về gia đình dòng họ nhà mình,

Có một lần chúng tôi mò mẫm vào kho đồ cũ của trường Y Trung tìm thấy một miếng gỗ ngăn bàn bị sứt mộng mất một góc, thớ gỗ màu hồng, thấy tôi có vẻ thờ ơ không quan tâm lắm, thực ra tôi rất ngu vì khoản này, Quang vênh mặt bảo tôi : “Ngố thế, mày không biết gỗ này gọt làm súng rất chi là sướng à ?” thế rồi hai đứa hì hục xẻ miếng gỗ thành 2 mảnh, vẽ phác thành hình 2 khẩu súng ngắn kiểu K54 ( hồi ấy khóa chúng tôi có phong trào làm súng diêm, đốt gỗ xoan tán thành bột than làm pháo bông ) rồi cứ thế khóet đục chuốt nhám, lúc làm thấy Quang rất khéo tay, chỉ dùng cái đinh rỉ và mảnh thủy tinh mà miết thành các đường cạnh rãnh khe cò súng y như thiệt rất đẹp, tôi bật miệng khen thì cậu ta mới dẩu mỏ hứng lên với cái giọng khàn khan của thằng trai mới lớn vỡ tiếng: “ Tao nghe nhà tao kể Thời ông tổ nhà Chu tao rất giỏi về kiến trúc bị giặc nhà Minh bắt về xây nên Thiên An Môn ở Bắc kinh mày có tin không?”** (lúc ấy thật sự thì tôi cũng nửa tin nửa ngờ về cái chuyện ông tổ họ Chu nhà nó dù tôi có xem sách sử đâu đó cũng có nói chuyện này ) …mấy ngày sau, mỗi thằng chúng tôi đã có một khẩu súng lục gỗ khá oách, Quang thì cưa khúc sau chuyển làm súng diêm, còn tôi thì tiếc công chuốt được khẩu súng khá chuấn nên vẫn giữ nguyên.

Cũng khoảng thời gian sau đó, trường tôi rộ lên phong trào làm tàu lượn, các anh khóa trên làm trước, lũ khóa chúng tôi cũng hùng hục đua theo, lúc đầu thì mua đồ về ráp lại, nhìn những cánh tàu lượn bay trên bầu trời là lũ chúng tôi sướng mê cả người, nhưng sau vì tàu lượn của chúng tôi thân bằng gỗ nên hay bị gãy, vừa tiếc, lại vừa bực mình. Nhưng Quang “Bò Liếm”không chịu thua. Nó rử tôi vào một buổi tối trời đen như mực lò mò ra chỗ khóm tre hay trúc gì đó (các bạn còn nhớ ở Y trung có mấy khóm tre trúc làm cảnh không ?) hình như nó đã ngắm nghía từ chiều, vừa cưa vừa run vì sợ bị bắt, nên vừa lấy được một khúc, hai thằng chạy như ma đuổi. Lúc thấy nó vót tre, rồi lấy dây nhôm phơi quần áo tán ép 2 mảnh thành cái thân máy bay cứng cáp mà rất dẻo chơi tha hồ thì tôi phục lăn và thực sự tin ông tổ họ Chu nó có tài thực.

Chú thích :

* Khu Cao Xà Lá là tên tắt khu công nghiệp Cao su-Xà phòng- Thuốc lá ở Hà Nội.

** Thiên An Môn ở Trung quốc, xây từ thời triều Minh vào năm 1417. Theo sử sách ghi lại Đời nhà Minh có ý định xây một cung lớn ở Bắc kinh, nên khi đánh sang Việt nam, ngoài việc bắt hết cha con quan lại nhà Hồ Quý Ly ( trong đó có cả Nguyễn phi Khanh là cha của Nguyễn Trãi, nên có chuyện Nguyễn trãi tiễn cha đến tận ải Mục Nam quan) chúng còn tầm nã những thợ có tay nghề cao đưa về Bắc Kinh để xây Thiên An Môn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét