Bài ca Trường Nguyễn Văn Trỗi

Nhạc và lời: Hồng Tuyến

Thứ Ba, 10 tháng 1, 2012

K6 DU CÔN … ĐẢO

Hôm rồi “đánh đu” theo các (cặp) AE k6 đi Côn đảo đón tết (tây). 5 từ Hà nội bay vô và 2 nhập đoàn từ Sài gòn. Thật là vui và thật là hiếm! Gần hết đều đã là ông bà ngoại mà quậy tưng làm mấy cháu hướng dẫn viên chỉ còn biết há miệng ra mà cười theo.

Chuyện Côn đảo thì báo chí, sách vở nói nhiều rồi, còn chuyến đi của AE k6 thì xin xem clip “Đón năm mới tại Côn đảo” dưới đây. Ở đây chỉ xin kể mấy chuyện lẻ tẻ ấn tượng của riêng tôi sau hơn 3 năm. quay trở lại Côn đảo.

Côn đảo vốn được gọi là nơi “một trường, một chợ, một vợ, một cây xăng” thì nay chỉ còn đúng 50%. Trường và chợ thì vẫn chỉ là một, nhưng cây xăng thì đã có thêm (ít nhất) 2 cái chuyên phục vụ tàu bè cảng Bến Đình. Và cũng ở đây (theo lời giới thiệu) nay đã có các dịch vụ “tươi mát” theo nhu cầu của thủy thủ. Vậy là không thể “1 vợ” được rồi! Rượu bia nay cũng đã thoải mái như “trong đất”. Các tiệm nhậu mọc lên nhan nhản và chắc sẽ còn nữa. Riệng vụ chích hút thì ko biết, nhưng có lẽ cũng khó tránh khỏi với lượng du khách khắp nơi nườm nượp kéo về (tết tây này kín chỗ các khách sạn, hết vé máy bay!).

Tuy vậy, Côn đảo vẫn còn giữ được bản sắc hoang sơ khi xưa. Đường phố vắng hoe, xe cộ đi lại nghiêm chỉnh, đúng luật. Không thấy bóng chú công an nào. Xe gắn máy vẫn bỏ giữa đường, không chỗ gửi, không cần khóa, kể cả hành lý để trên xe cũng không cần xách theo.

Chẳng biết nơi “sạch nhất Việt Nam” này còn giữ sạch được đến bao lâu? Ôi, đô thị hóa là thế đấy!

Mời AE xem clip.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét