Bài ca Trường Nguyễn Văn Trỗi

Nhạc và lời: Hồng Tuyến

Thứ Bảy, 15 tháng 10, 2011

Bệnh thích nói .

Trong các bệnh của các nhậu sỹ thì bệnh thích nói là tai hại nhất .
Ừ ! Thì các " lão " cứ dỗi , oaiss , sỹ , thù lâu nhớ dai , tự ái vặt ... đi . Vợ con vẫn có thể chịu đựng được , nhưng nhiều " lão " khoái mang cái không khí ở quán nhậu về nhà : Đó là nói .
Mà cái không khí ở quán nhậu thì vô cùng náo nhiệt . Mình nói , mình nghe vì tai gần miệng đấy . Độ ồn ( db ) nếu tính theo tiêu chuẩn cho phép của Việt nam cũng phải vượt quá mấy trăm lần ( TCVN 2011 ) .
Có mấy chuyện nho nhỏ thôi nhưng lần nào gặp cũng được mang ra " mổ xẻ , băm chặt " ... mà vẫn không giải quyết xong . Một số " lão " bực mình vì ở đó mình nói không ai nghe được và cũng day dứt nên mang về nhà để tiếp tục tự mình " nghiên cứu " thêm .
Dưới đây là mấy phương án để chữa trị :
1. Các nhậu sỹ ( do cung vượt quá cầu ) nên giảm số lượng " hàng " tối đa có thể khi " buôn bán " .
2. Vợ con , bạn bè , khách khứa ... của các nhậu sỹ khi nghe đủ ( hoặc đã thuộc bài rồi ) có thể rời bỏ vị trí hoặc bức xúc quá có thể mạnh tay để họ không nói nữa .
3. Có một tình trạng rất nghiêm trọng là : Số nhậu sỹ ( không nhiều ) hay có thói quen ói vào TV , tủ lạnh , lưng hoặc gáy bà xã ... Do vậy nên khóa tủ lạnh , lấy tấm bảng che TV . Riêng trường hợp của bà xã , cần chuẩn bị vài túi nilon ở dưới gối trước khi đi nhậu và thông báo cho bà xã biết . Lưu ý : Không phải chỉ có một người ói mà chuyện này rất có thể gây ra phản ứng dây chuyền .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét