Bài ca Trường Nguyễn Văn Trỗi

Nhạc và lời: Hồng Tuyến

Chủ Nhật, 23 tháng 12, 2007

CHUYẾN ĐI BỔ ÍCH

Như dự tính, tôi với Tạ Hoà sẽ ra Hà nội bằng chuyến máy bay sớm nhất. Nhưng mọi kế hoạch đã bị phá sản khi như thường lệ của HKVN máy bay trễ hơn 1h00, vì đợi mấy người khách transit. Ngoài mấy câu xin hành khách thông cảm, nhưng điều không hài lòng nhất là nói dối khách:"Do mạng máy tính nhà ga bị hư"cứ tưởng mang công nghệ TT ra lừa được thiên hạ, nếu hư làm sao khách lên được máy bay? Đã xảy ra cãi nhau giữa nhân viên phục vụ và hành khách, do trễ. Nhưng phần lớn thì coi đó là chuyện thường ngày ở huyện. Dân ta dễ tính thật!

Ra đến Nội bài, thời tiết vẫn ấm, mặc dù đang là chủ điểm mùa đông, nhận được tin nhắn của Bùi Việt Sơn báo đang kẹt xe phía Bắc Thăng long. Khoảng 30 phút thì Sơn phi xe tới, tưởng thế là ổn, nào ngờ xe qua trạm thu phí thì gặp ngay đoàn xe đang nối đuôi nhau dài dài, kiểu này toi rồi. Xe Sơn lách sang đường dành cho xe đạp vượt lên, gần 1 giờ thì thoát, may không có chú công an nào? Công an Hà nội đi đâu nhỉ? Chỗ cần các chú có mặt thì không thấy đâu, chỗ không cần thì luôn luôn có?
Qua cầu Thăng long, Sơn cho xe quẹo phải đi tắt qua đường đê.Theo như Sơn nói:Cho tụi mày hưởng chút hồn quê, chứ 10 năm nữa chắc không còn? Đúng thế thật, nông thôn đang dần bị đô thị hoá, đâu rồi cây đa, giếng nước, luỹ tre làng, cổng làng, điếm canh mà hồi xưa đi sơ tán mình vẫn gặp? Chợ thì học tập theo thành phố chia thành từng khu vực bán hàng. Thỉnh thoảng cũng gặp vài bãi bồi trên sông, có nương ngô. Tôi lại liên tưởng tới hồi ở trường hay mò ra bãi ăn trộm ngô, bị dân đuổi. Gần 12h00 xe qua thị trấn Sơn tây, Tạ Hoà đọc ngay bài thơ của Quang Dũng'"Đôi mắt người Sơn tây". Bụng bắt đầu đói, khẩu phần ăn trên máy bay hết từ khi nào? Cái giống cháo lại mau đói, thà không ăn gì còn chịu được. Điện thoại của mọi người gọi liên tục càng thêm sốt ruột, từ bỏ ý định sang Hưng hoá trước. Bọn nó đã hoàn tất thăm Hưng hoá và đã về Trung hà rồi! Chỉ kịp ghé Trung hà ăn liên hoan cùng đơn vị công binh.Tới Trung hà, Sơn cho xe đi lối cũ, khu rừng trước cổng trường trơ trụi, nếu Sơn không nói thì không nhận ra. Tới cổng, do được hiệu trưởng thông báo nên được vệ binh cho vô ngay. Xe vừa dừng thì cả đoàn đi trước cũng từ trong hội trường kéo ra, tay bắt,mặt mừng. Chụp vài kiểu ảnh rồi liên hoan cùng ban chỉ huy đơn vị. Tôi đóng góp 1 thùng rượu chuẩn bị trước ra mắt anh em ngoài Bắc. Ăn, uống một lúc theo kế hoạch tôi , Tạ Hoà,Bùi việt Sơn đi sang Hưng hoá thăm thầy Tâm, dạy Nga văn theo lời dặn của anh Quốc trước khi đi, mà mục đích chính của tôi là thế! Sau này khi trường Trỗi giải tán, tôi có được học thầy khi còn ở bộ đội, lên Lạng sơn ôn văn hoá. Liêm mèo xung phong dẫn đường. Đến cầu Trung hà, dừng lại chụp ảnh bến đò cũ, bến phà, nhà anh Khuê "dâm"cắt tóc, ông Ba"cháo gù". Phong cảnh khác xưa nhiều quá! Nhà anh Khuê còn mỗi cái lôcốt, bến đò thì mất tiêu rồi, ông Ba nếu còn thì cũng trên dưới 100 tuổi? Sang Hưng hoá, chúng tôi vô cổng sau, trước ngay sân bóng đá, gọi điện cho thầy Tâm tìm nhà. Xe vừa vòng ra khỏi ngõ đã thấy một ông già đứng trước cửa nhà ngó nghiêng, nhìn thì đúng thầy Tâm với cái miệng mom móm đặc trưng. Tụi tôi xuống xe, chào thầy. Sau một hồi tâm sự, thầy đã 72 tuổi, yếu, đi đứng không được khoẻ ,vợ thầy mang ra đĩa ngô luộc nóng hôi hổi bắt ăn, mặc dù mới ăn xong, nhưng mỗi đứa cũng phải ăn một cái, cô nói còn nhiều mang về HN, chúng tôi phải từ chối, không phải ngô không ngon, mà không thể mang nổi. Từ biệt thầy, chúng tôi về Sơn tây đến cơ sở của Sùng Hải, cuộc vui lại tiếp diễn hết hiệp 2 đến hiệp 3. Đến hiệp 3 thì tụi tôi chuồn chuồn về HN lúc đó đã gần 20h00 rồi.
Hôm sau, cùng Quang Vinh, Bùi Thắng, Liêm mèo, Bùi việt Sơn và một lô khoá 9 ăn sáng, uống cafe tại quán Văn Hùng, cậu ta khộng có ở đó. Khoảng 8h30 tôi, Quang Vinh, Bùi Thắng đi thăm mấy người bạn. Đến nhà Trần Bình, cậu tỏ ý tiếc vì bận họp nên không tham gia đựoc. Qua nhà Hồ Thăng Long thắp nhang cho bạn. Vinh đến giờ phải đi dự gặp mặt khoá 4 đón tiếp anh Dũng Sô ra Hà nội. Còn tôi và Bùi Thắng về lại quán Văn Hùng "quyết tâm phá kho thóc" nhà Hùng. Cùng" phá "với tụi tôi có Chí Hoà, Bùi Việt Sơn, thêm Đại "xệ" 32 năm nay, tôi mới liên lạc được. Chuyến đi này thành công ngoài mong đợi, ngoài gặp lại các bạn cũ, tôi gặp được thầy Tâm, mò ra được Ngọc Đại. Cám ơn các bạn ngoài Bắc cho tôi và Tạ Hoà một chuyến đi bổ ích.

Hồ Bá Đạt

2 nhận xét:

  1. Hoan hô Đạt "bột" tích cực rèn luyện để có sức khỏe tốt, thực hiện chuyến "viễn dương" đầu tiên xa TP sau thời gian ốm bệnh. Chắc rằng có nhiều nguồn động lực push Đạt luyện tập nhưng không thể thiếu "tinh thần anh Nguyễn Văn Trôi"?

    Trả lờiXóa
  2. - Oanh vợ của HỒ THĂNG LONG có gọi điện thoại nhờ chuyển lời cảm ơn đến HỒ BÁ ĐẠT.
    - Đại "Xệ" cũng là một người chịu khó rèn luyện thể thao. Hắn hay chơi bóng bàn ở CLB Trung tự, hắn ta cũng là một cây vợt phòng thủ hay, lối đánh rất "khó chịu". Hôm nào cũng phải hẹn hắn "tỉ thí" một trận.

    Trả lờiXóa