Cuối năm ngồi điểm lại sổ đời, chỉ có thời trường Trỗi là đáng kể nhất, nhưng thật buồn, suốt 5 năm ở Trỗi tôi luôn luôn chỉ là 1 học sinh bình thường, không phải đoàn viên cũng chẳng phải cán bộ, không ngoan - không hư, học không giỏi – không kém, không to con – không nhỏ con, không chăm chỉ và cũng không lười biếng. Tóm lại tôi là “quần chúng” thuần túy. Vậy mà chẳng ai nghe tôi nói - tiếng nói của quần chúng !
Nói vậy, chớ tôi cũng đã từng “làm quan” chớ đâu có thua kém ai. Nhớ hồi lớp 8 ở Hưng Hóa, chiều nào, ăn cơm xong cũng phải họp tổ Tam Tam (bây giờ cũng chẳng biết nội dung gì, nhưng vẫn phải họp). Tổ tôi lúc đó gồm tôi với Tình “mốc” và tổ trưởng hình như là Thông “đì” (cái “bệnh” không nhớ sếp đã có từ hồi đó nên đến nay vẫn ko khá được là vậy).
Có 1 lần, không biết vì sao, tổ trưởng không có nhà (hình như đi khám bệnh ở Sơn Tây không về kịp), thầy Khoát phụ trách trung đội chỉ định tôi : Cậu lãnh đạo tổ họp rồi báo cáo với tôi. Chấp hành mệnh lệnh, tôi liền triệu tập Tình “mốc” tới và triển khai chỉ đạo nó họp với tôi. Như vậy tôi đã mặc nhiên được “phong” chức “tổ phó tổ 3 người”. Chức vụ cao nhất đã từng trải qua ở trường Trỗi của tôi là vậy (dù chỉ 1 ngày).
Đáng tiếc là trong lý lịch ngày nay không quan tâm tới thời còn đi học, nên không có chỗ ghi vào. Vụ này chắc phải yêu cầu ban tổ chức TW xem xét lại cho thằng em được nhờ.
Thế là bác thuộc loại "có địa vị" đó. Cháu thì chẳng bao giờ dám màng tới cái chức tổ fó 3 người. Cuối lớp 10 cháu vẫn chưa được vào Đoàn, bố cháu gọi là "ở truồng về chính trị". Cô Chủ nhiệm giao 2 con bé kèm cháu...kèm kiểu gì cứ đong đưa với Đối Tượng...cháu thấy cũng Vui thôi vào Đoàn quách cho rồi
Trả lờiXóaThế là ngon rồi, khối đứa không với tới chức tổ phó tổ 3 người. Thế mới biết tiểu đội trưởng là to lắm.
Trả lờiXóa