... Thôi về đi
Đường trần đâu có gì ... tóc xanh mấy mùa .
...
Đời người như gió qua .
....
Mình nghe bài PHÔI PHA này của Trịnh sau khi được tin hai thằng bạn đã ra đi mãi mãi .
Cảm giác ... trống rỗng .
Một thằng xuất huyết não , thằng kia nhồi máu cơ tim .
Chúng đi nhanh như gió thoảng . Mừng cho chúng nhưng tim mình vẫn đau nhói .
Biết bao nhiêu kỷ niệm vui buồn ...
Bản nhạc vẫn cứ ... day dứt bên tai .
Đường trần cũng đâu phải không có gì . Có quá nhiều chứ !
Nhưng không thể mang theo .
Và ... Chúng để lại cho mình nỗi nhớ khôn nguôi .
PS: Hẹn ngày gặp lại .
Thứ Sáu, 5 tháng 10, 2012
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét