Bài ca Trường Nguyễn Văn Trỗi

Nhạc và lời: Hồng Tuyến

Thứ Hai, 28 tháng 1, 2008

TÔI TẬP ĐÁ BÓNG Ở TRƯỜNG TRỖI

Bóng đá, môn thể thao vua, được “lính Trỗi” ham thích cũng như khắp mọi nơi trên thế giới này. Tôi cũng không phải là trường hợp ngoại lệ, thấy bóng đá là thích như điên vì tôi cũng là “lính Trỗi” (xin lỗi các bạn Trỗi không thích đá bóng). Nhưng đáng tiếc tôi chỉ được bạn bè xếp vào hạng “hay đá hơn đá hay”.

Năm lớp 5, ở An-Mỹ, Đại –Từ, cứ vào giờ lao động – thể thao là tụi tôi được phân công thay phiên nhau đi giúp bếp, chăn bò, quét nhà, dọn vệ sinh, sửa chữa hàng rào quanh nhà… theo từng tiểu đội. Nhưng trong khi đó, các “tuyển thủ” bóng đá của trung đội thì lại ôm bóng đi luyện tập để chuẩn bị cho “Cúp Đại đội” sẽ được tổ chức vào một ngày mà chưa ai xác định được (thật xui xẻo cho tiểu đội nào có nhiều “tuyển thủ”). Ôi, thật là…vì cái khả năng chỉ “hay đá” của mình nên đành tiếp tục lao động để các bạn chuẩn bị bảo vệ “màu cờ, sắc áo” của trung đội.

Nhưng không phải mãi mãi như vậy, thầy Mãn phụ trách trung đội đã thấu hiểu và một ngày kia, thầy tổ chức tại trung đội 4 đội bóng đá thay nhau luyện tập và lao động. Các đội bóng đó (mỗi đội 9 người) là :

Đội A : Các “tuyển thủ” xuất sắc nhất của trung đội, do bạn Thọ “ghe” làm đội trưởng với các bạn như Hội “tè”, Chính :phổng”, Thắng “biêu” (gôn)…

Đội B : Là các cầu thủ dự bị của đội A và các “ứng viên” bị loại trong đợt tuyển chọn gồm các bạn như “Enner”, Công “xìn”, Thiệp “bệu”, Lê Tuấn… và hình như đội trưởng là Quân Chính (gôn).

Đội C : Gồm nhưng người được coi là biết đá bóng như H “cẩu”, Thanh Trung… do T “đùn” làm đội trưởng.

Đội D : Tất cả nhưng người còn lại thuộc diện “hay đá hơn đá hay” như K”dầm”, Tình “mốc”… và tôi, Hà “mèo” được vinh dự nhận chức đội trưởng có lẽ vì “hay đá” nhiều nhất và “đá hay” dở nhất.

Thế rồi bắt đầu từ lúc này, hàng ngày, cứ 2 đội bóng đi lao động thì 2 đội kia đi đá bóng. Thật là “công bằng”. Và cũng từ đây, các trận giao đấu thường xuyên được tổ chức giữa các đội A & B, B & C, C& D rồi A & C, B & D và một ngày kia là A & liên quân C – D. Aha! Một trận cầu nảy lửa mà phần vinh dự thuộc về chúng tôi, đội liên quân, vì chúng tôi đã chứng tỏ được mình không chỉ “hay đá” mà cũng có thể đá tuy không hay và đã ….thua đậm.

Chúng tôi đá bóng như vậy suốt thời gian lớp 5 cho tới khi đi Trung Quốc. Thỉnh thoảng thầy Mãn cũng tham gia đá bóng với chúng tôi. Tôi nhớ là thầy đã từng bắt gôn cho đội D trong vài trận rất vui vẻ đậm tình thầy trò. Thầy cũng đã chỉ cho chúng tôi biết thế nào là một sân bóng. Sân bóng của chúng tôi là một thửa ruộng chưa cày có kích thước (theo bây giờ tưởng tượng lại) khoảng 10m x 30m. Các đường bao quanh và phân chia được chúng tôi nắn nót “kẻ” bằng cuốc. Khung thành được cẩn thận lựa chọn trong số các cây củi “chiến” nhất lấy từ rừng An-Mỹ về và dựng lên ở 2 đầu sân “ trông cũng không khác gì các sân bóng quốc tế”.

Nhiều bạn sau này là tuyển thủ xuất sắc của trường cũng đã từng có mặt trong các đội bóng của B3C5 – K6 lúc bấy giờ như Hội “tè”, Quân Chính, Chính “phổng”… Và các bạn khác cũng trưởng thành lên từ các trận đấu bóng này mà cho tới nay, mỗi khi đá hay xem đá bóng chắc không thể quên được cái sân nhỏ với đội bóng của những kẻ “hay đá hơn đá hay”.

Riêng tôi, ở đây tôi đã học được những gì mà người cầu thủ cần có. Từ đội hình chiến thuật 3-2-3 cho tới lối đá đồng đội, từ cách đá “một kèm một” cho tới “bóng đi người ở lại”, từ các kỹ thuật “song phi” cho tới “búng tay”… đều đã được bắt đầu từ đây. Với những “kỹ thuật” mang đậm màu sắc Trỗi này tôi đã từng xuất sắc kèm chết cựu tuyển thủ Quốc gia Lê Thế Thọ (lúc bấy giờ đang là nghiên cứu sinh trường Đại học TDTT Leipzig) để trở thành cầu thủ cuối cùng (vì xếp sau tôi chỉ còn các bạn nữ) của đội Vô địch sinh viên Việt Nam tại CHDC Đức năm 1974. Thầy Mãn chắc sẽ tự hào với những “thành tích” của tôi.

HMK6

2 nhận xét:

  1. Trong số "các bạn Trỗi không thích đá bóng" có cả Chí Q ấy.

    Trả lờiXóa
  2. bác Thành ơi! Bác Quang thích lượn trên trời vì gần thiên đường hơn

    Trả lờiXóa