Bài ca Trường Nguyễn Văn Trỗi

Nhạc và lời: Hồng Tuyến

Thứ Năm, 31 tháng 12, 2009

Đôi điều suy nghĩ sau một chuyến đi

Đôi điều suy nghĩ sau một chuyến đi
Chúng tôi vừa đi nghiên cứu học tập tại Singapore là quốc gia thuộc khu vực Đông Nam Á, được thành lập năm 1965 tuy nhiên quốc gia này đã có những tiến bộ rất nhanh trong khoảng thời gian từ 20-30 năm trở lại đây. Là một nước có nền kinh tế thị trường phát triển và tốc độ tăng trưởng kinh tế cao nhất khu vực Đông Nam Á. Chính phủ Singapore đã thực hiện cải cách hành chính từ đầu những năm 70; giữa những năm 80, Chính phủ đã đề ra phong trào “hướng tới sự thay đổi” mà trọng tâm là các giải pháp về đổi mới cơ chế quản lý để thích ứng với sự thay đổi; năm 1991, Chính phủ xây dựng chương trình cải cách công vụ mang tên “nền công vụ thế kỷ XXI”. Mặc dù thiếu nguồn tài nguyên thiên nhiên nhưng Singapore vẫn gặt hái nhiều thành công thông qua nỗ lực phát triển nguồn nhân lực, chống tham nhũng (Singapore được đánh giá là nước đứng đầu châu Á về minh bạch và chống tham nhũng) và ứng dụng công nghệ thông tin đứng thứ 2 sau Mỹ. Singapore có hệ thống giám sát, đánh giá công việc rất tốt, được coi là công việc thường xuyên, tự giác và trở thành nhu cầu trong công tác quản lý của các tổ chức, đối với cả các cơ quan Chính phủ, các doanh nghiệp và các tổ chức dịch vụ công ....Chính phủ ưu tiên đặc biệt đến công tác đào tạo, bồi dưỡng cán bộ, công chức, coi đây là giải pháp cơ bản nhất để xây dựng nền công vụ có hiệu quả.
Chúng tôi đến thăm và làm việc tại Trường chính sách công Lý Quang Diệu- Singapore được nhà trường tiếp đón nhiệt tình, cởi mở. Được cung cấp các thông tin liên quan hữu ích như: tình hình kinh tế xã hội của nước bạn, công tác đào tạo, bồi dưỡng; giải pháp chống tham nhũng...
Trong khuôn khổ bài viết này, tôi không có tham vọng nói những lời ca ngợi đất nước Singapore tuy nhỏ bé nhưng sự phát triển của nó đã khiến nhiều quốc gia khác phải kính phục. Tôi cũng không muốn mô tả về môi trường Xanh, Sạch, Đẹp đã trở nên nổi tiếng của họ. Tôi chỉ muốn nói lên những cảm nhận của mình về con người Sigapore để phần nào tự lý giải cho mình vì sao một đất nước nhỏ bé như Singapore lại nhanh chóng vươn lên trở thành một con Sư tử như chính biểu tượng của đất nước này.
Singapore gần như chỉ là một làng chài sau khi tách ra khỏi Malaysia vào thập niên 60 của Thế kỷ trước, diện tích nhỏ bé 685 km2, dân số ngày nay khoảng hơn 4,5 triệu người, tài nguyên khoáng sản hầu như chẳng có gì, đất đai cằn cỗi, đến cả nước ngọt cũng phải nhập về từ Malaysia. Singapore chỉ có duy nhất một yếu tố thuận lợi, đó là vị trí đắc địa để trở thành một hải cảng trung chuyến quốc tế. Tuy nhiên, có thể khẳng định một cách chắc chắn, Singapore phát triển như ngày nay chính là do con người. Ngoài sự may mắn của một quốc gia có được người lãnh đạo tài ba với tầm nhìn chiến lược, có khả năng dẫn dắt đất nước đi lên theo đúng quỹ đạo của sự phát triển thì yếu tố quyết định chính là những con người nơi đây, họ luôn làm việc, làm việc hết mình vì chính bản thân họ, gia đình và qua đó đóng góp cho sự ổn định và phát triển của đất nước.
Đi đến đâu, chúng tôi cũng đều có cảm nhận chung về người dân Singapore. Đó là sự chăm chỉ làm việc, làm việc tự giác và đặc biệt là rất chuyên nghiệp. Trong mấy ngày ngắn ngủi, chúng tôi được ghé thăm Nhà Quốc hội, Toà thị chính, Bảo tàng sáp, đảo Sentosa… Đến đâu chúng tôi cũng thấy không khí làm việc nghiêm túc, quy củ. Tất cả như một guồng máy vận hành liên tục và nhịp nhàng. Con người mà chúng tôi được gặp đều đem đến cho chúng tôi sự thán phục về phong cách làm việc chuyên nghiệp, tự tin và năng động. Họ có thể là những người rất trẻ, chỉ là những sinh viên song đã nhận toàn bộ hệ thống dịch vụ đón khách tại khu du lịch Sentosa, rạp chiếu phim 4D, công viên nhạc nước…thế nhưng về kỹ năng giao tiếp, am hiểu chuyên môn và độ tự tin của họ thì thật đáng ngạc nhiên. Đặc biệt, phong cách làm việc của người dân nơi đây, từ những người hết sức bình thường đều mang đậm tính chất phục vụ và tự giác tuân thủ những quy định nghiêm ngặt của luật pháp. Có lần, chúng tôi đến làm việc với Trường chính sách công Lý Quang Diệu, chỉ cách khách sạn chúng tôi ở khoảng 3 km, song bác tài xế taxi không rõ địa chỉ nên anh ta đi loanh quanh hết 30 phút mới tới nơi chúng tôi cần đến. Thế nhưng khi chúng tôi trả tiền, anh ta nhất định không lấy số tiền theo bảng tính tiền trên xe mà giảm giá 50% và còn xin lỗi vì chưa biết ngôi trường chúng tôi cần đến.
Rời quốc đảo Sư tử, trong mỗi chúng tôi đều có nhiều cảm nhận, song chắc chắn đều có một điểm chung là ấn tượng tốt đẹp về phong cách làm việc của người dân nơi đây, điều đáng để chúng ta suy ngẫm và học tập./.

18 nhận xét:

  1. Những bài thế này đọc xong chỉ có thở dài thôi.
    Nói theo suy luận của mình thì chờ khi nào thu xếp được vốn ODA hoặc WB nó cho vay tiền cho "Đề án Quốc gia Suy ngẫm và Học tập Singapore" thì mới có thể bắt đầu suy ngẫm và học tập được.
    Mà nói vậy chứ, tiền để viết đề án còn chưa có mà?

    Trả lờiXóa
  2. Nội cái học"chính phủ điện tử"còn chưa xong nữa là.Tất cả các dự án đều quy ra"thóc",mình sẽ được bao nhiêu trong cái dự án đó?thì sẽ chẳng bao giờ "học giỏi" được!Mọi người đều biết cả đấy,không thèm học thôi Hải ơi!

    Trả lờiXóa
  3. Dân VN mình kém gì họ đâu . Nhưng làm sao mà giải quyết được cái vụ : Chỉ có 3 tên ở bến xe mà vẫn không tên nào chịu nhường tên nào , vẫn chen lấn xô đẩy . Nếu giải quyết xong đảm bảo dân ta phải đứng trong top ten của thế giới đấy .
    K6LS

    Trả lờiXóa
  4. K6LS nói thế nào? Chính cái đó dân SGP đang định... học mình.
    HT

    Trả lờiXóa
  5. Cái bọn tư bản dẫy chết ấy có khối thứ phải học tập Việt Nam. Nhưng khóc thét vì học mãi không được. Dẫn chứng mời ra hội hoa Hà Nội,mời dự toà xử sinh viên KA giết người,mời dự phiên toà xử cựu trung tá AK mắc tội phản quốc,mời nghe tiếng phản đối thỏ thẻ của phát ngôn nhân bộ NG nhân vụ Quốc hội anh ba ra nghị quyết thâu tóm Hoàng saTrường sa của VN. Mời ra đường xem cảnh giao thông hỗn loạn. v...v..!

    Trả lờiXóa
  6. Anh quang trung ơi . Người ta học khôn mới khó chứ học ngu còn khó hơn nhiều . Bây giờ học xong không hiểu mình đã khôn ra hay ngu đi !!!! Buồn , chán chả thèm nói .
    K6LS

    Trả lờiXóa
  7. Mình cũng không định nói, chỉ tức cái dân ta không chịu học, mặc dù bắt trẻ con học quá nhiều.Một khối mâu thuẫn lớn như cái ung thư trên cơ thể, càng nói càng buồn.

    Trả lờiXóa
  8. Anh quang trung à , không phải dân ta không chịu học mà là dân ta không được học . Người dạy nói mây nói biển với mục đích làm rối thêm .. thì cỡ giáo sư cũng không hiểu chứ đừng nói dân thường . Chăm chú theo dõi khoảng nửa giờ là từ hiểu tới ... mù tịt . Xin lỗi anh chứ em nghe bài thơ con cóc em cũng hiểu lõm bõm nhưng nghe các pro nói là em chịu chết . Cao siêu và thâm thúy lắm ....
    K6LS

    Trả lờiXóa
  9. Thôi, lại chuẩn bị nói chuyện chính em. Mỗi lần nói chuyện kiểu này xong là bài thưa ra đấy, chả có gì để giải trí ông già.

    Trả lờiXóa
  10. Chết thật . Nói lung tung lại bị " đường Tăng HT " soi . Lần này bị đọc thần chú 100 lần là cái chắc . Anh HT ơi , nếu để hết xì trét thì em chỉ cần 1 lần đọc kim cô là đủ , nếu " sư phụ " đọc tới 100 lần là em lại Nguyễn y Vân .
    K6LS

    Trả lờiXóa
  11. Ấy, không dám. Chỉ sợ sau một hồi xả, xì trét không giảm, mà không còn hơi để cười với nhau nữa.
    Ngứa thì gãi tí cho đã. Chứ mà cào tới thì cũng chỉ tóe máu ngoài da chả khỏi được cái độc tích tụ trong người. Chả bõ.

    Trả lờiXóa
  12. Hơi khó hiểu. Tại sao khi bàn đến các ngành nghề khác như văn hóa nghệ thuật, kỹ thuật... thì không sao. Nhưng động đến nghề "chính em" thì có chuyện. Cái nghề này có gì đặc biệt mà ta phải tránh né? Chẳng nhẽ chúng ta không thể kết thúc một cách vui vẻ rằng "thôi thì chúng ta đồng ý rằng chúng ta không đồng ý".

    Trả lờiXóa
  13. @VTP: khổ một cái là bàn đến chính em thì nói chung là chúng ta... nhất trí. Nhưng mà cùng nhau đấm vào cái bị bông, tệ hơn là đấm gió về cùng một hướng làm cái gì? Chả cần thi đua xem ai mắng cái thằng đương thời hơn ai. Thà đi thi bài chửi mất gà còn hơn.

    Trả lờiXóa
  14. Không chịu ra Vườn treo, ngồi nhà chắc có gì vui hơn chăng?

    Trả lờiXóa
  15. Hôm nay QT ra vườn treo à?
    Hôm nay tôi có việc nhà, không chủ động được.

    Trả lờiXóa
  16. Cảm ơn anh Thành, bây giờ thì em hiểu mới hiểu cái ý ban đầu của anh.

    Trả lờiXóa
  17. Trời ơi nếu ngứa thì em gãi liền nhưng bị đau thì ... em cũng phải gãi sao ?
    K6LS

    Trả lờiXóa
  18. Xin chuc AE mot nam moi vui ve nhe.Neu nhu qui vi da noi o tren thi cai "HUONG CHINH EM" do voi AE chung ta ban den la dieu khong the khong .Vi chung ta thuc su duoc SINH RA TRONG KHOI LUA ma.Chung ta la nhung con nguoi song co "NHAN NGHIA" .Vay thi viec ban luan chac se co ich cho cac tro ly"QUAN" hoc tap day .,. V.Tac

    Trả lờiXóa