Tối qua, ngày 18 tháng 1 năm 2011, đi làm về tôi nhận được một lá thư từ John Chiang, State Controller (tiếng Việt không biết có phải là kế toán trưởng không) của tiểu bang California. Chưa bóc thư mà thấy hơi lo vì sống ở đây gần 22 năm mà chưa bao giờ thiếu nợ của nhà nước bất cứ một cái gì. Sau khi đọc xong thì thấy thật khâm phục cung cách làm việc của các công ty tư nhân và chính phủ bên này.
Bức thư thông báo cho tôi biết 2 chuyện. Một là công ty (tên, địa chỉ, điện thoại) có nợ tôi 110 đô la nhưng không cách nào trả được cho tôi vì không liên lạc được; lần cuối cùng họ liên lạc với tôi qua thư là ngày 13 tháng 12 năm 2006. Hai là nếu tôi không liên lạc với công ty đó trước ngày 1 tháng 6 năm 2011 thì theo luật pháp công ty đó sẽ phải gửi tiền cho văn phòng của State Controller; tôi sẽ phải liên hệ với văn phòng này để lấy tiền.
Sáng nay tôi gọi điện cho công ty trên thì mới biết là họ đang nợ tôi tiền hoàn trả cho cái máy rửa bát tôi mua hồi cuối 2006. Họ đã gửi chi phiếu nhưng bị trả lại. Sau khi xem lại thì họ dùng tên phố của tôi không đúng, tên phố là POMEROY nhưng họ lại viết nhần là HOME ROY. Họ sẽ gửi chi phiếu cho tôi theo địa chỉ chính xác.
Hồi cuối năm 2006 tôi sửa nhà bếp nên mua rất nhiều thiết bị (tủ, lò nấu, máy rửa bát, máy hút ...). Cửa hàng bán đồ cho tôi địa chỉ một số công ty sản xuất các thiềt bị và nói rằng nếu tôi gửi hóa đơn mua hàng tới các công ty đó thì sẽ được hoàn một số tiền. Tôi nhận được tiền hoàn trả cho hầu hết các thiết bị ngoại trừ chiếc máy rửa bát. Sau đó tôi cũng quên luôn.
VTPK7
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét