Mấy hôm rày thấy báo chí sôi động vụ bầu chọn “Quốc hoa”. Hoa sen đã được chọn! Còn sắp tới sẽ là “Quốc áo” … ủa, “Quốc phục” chớ. Cái này thì chắc là áo dài trúng rồi, chỉ có mấy thằng đàn ông bận áo dài, khăn đống, đi giầy tây (hay guốc mộc?) coi bộ giống mấy thằng đóng cải lương quá. Mà thôi, kệ mẹ nó, áo dài chắc chắn sẽ là “Quốc áo”, còn cái “Quốc quần” thì tính sau há! Quần đâu có quan trọng.
Vậy rồi tiếp đến không biết sẽ là cái “Quốc” gì nhỉ? “Quốc ăn” thì chắc là phở rồi, còn phở gà hay bò thì để nhân dân bỏ phiếu. “Quốc uống” – phải nói là “uống” chớ dùng “Quốc tửu” mà nói nhanh nghe như quốc lủi. Thế thì cần gì bình chọn nữa. Thiếu tính dân chủ! Tụi bia hơi mà kiện là hết đường cơ cấu.
Còn nhiều cái “quốc” cần bình chọn lắm, nhưng có cái “Quốc toilet” là không thể thiếu được (đầu ra mà thiếu là tắc … thở chết liền!). Hay gọi theo dân gian thì là “Quốc đi cầu”. Cái này không gọi tắt được à, bởi dễ lẫn lộn với vụ cuốc cầu, cuốc đường thì không có gì hơn được “hố tử thần” rồi. Khỏi bầu cũng trúng!
Còn cái “Quốc đi cầu” này chắc không có gì qua mặt được mấy cái cầu tõm ở miền tây rồi. Có ý kiến nói là miền Bắc không có. Sai lầm! Nhớ hồi ở Y Trung, sướng nhất là “đi” ở cái cầu tõm gần nhà Hiệu bộ. Nhìn xuống thấy cá nhoi nhoi lên tranh nhau đớp mà cứ cầu trời cho nước không dâng cao … nó mà đớp nhầm thì bỏ mẹ!
Quay lại cái cầu miền tây được bắc bên bờ kinh bằng 2 cái cây bước đi thấy trèo trẹo chẳng thua gì cầu khỉ. Phía đầu cầu được quây bằng mấy tấm lá cao hơn đầu gối vừa đủ cho thằng nào vô phải hết sức phối hợp nhịp nhàng chân tay để vừa ngồi vừa kéo xuống. Ngồi xuống rồi, cái đầu lú lên, nhìn ra lộ. Gặp phải lúc cô hàng xóm đi ngang, nhanh nhẩu chào : cậu Hai Saigon mới dìa! Thiệt hết biết nói làm sao, cả 2 cái lỗ đều lúng ba lúng búng.
Vậy đó, tôi hỏi AE không bầu cho nó thì bầu cho ai? AE suy nghĩ kỹ “lựa cái xứng đáng bỏ ngay vào hòm!” sao cho vụ bầu chọn mấy cái “Quốc …” này thành công tốt đẹp (chớ không rực rỡ) theo đúng kế hoạch đã đề ra.
Quốc… quốc… quốc…!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét