“Bệnh tim” của Uttroi xem ra ngày càng ngày càng trầm trọng. Tôi có mớ hoa Tigon mới tầm ở Long Hải, kèm theo bài thơ nổi tiếng ngày xưa gửi tặng các pác thời “yêu muộn” đây.
Hai sắc hoa tigôn
Một mùa thu trước mỗi hoàng hôn
Nhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn
Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc
Tôi chờ người đến với yêu đương.
Người ấy thường hay vuốt tóc tôi
Thở dài trong lúc thấy tôi vui
Bảo rằng: “Hoa dáng như tim vỡ
Anh sợ tình ta cũng vỡ thôi”
Thuở ấy nào tôi đã hiểu gì
Cánh hoa tan tác của sinh ly
Cho nên cười đáp: “Màu hoa trắng
Là chút lòng trong chẳng biến suy”
Đâu biết lần đi một lỡ làng
Dưới trời gian khổ chết yêu đương
Người xa xăm quá, tôi buồn lắm
Trong một ngày vui pháo nhuộm đường
Từ đấy thu rồi thu lại thu
Lòng tôi còn giá đến bao giờ
Chồng tôi vẫn biết tôi thương nhớ
Tôi vẫn đi bên cạnh cuộc đời
Ái ân lạt lẽo của chồng tôi
Mà từng thu chết, từng thu chết
Vẫn giấu trong tim bóng một người
Buồn quá hôm nay xem tiểu thuyết
Thấy ai cũng ví cánh hoa xưa
Nhưng hồng tựa trái tim tan vỡ
Và đỏ như màu máu thắm phai
Một mùa thu trước rất xa xôi
Đến nay tôi hiểu thì tôi đã
Làm lỡ tình duyên cũ mất rồi
Tôi sợ chiều thu phớt nắng mờ
Chiều thu hoa đỏ rụng chiều thu
Gió về lạnh lẽo chân mây vắng
Người ấy ngang sông đứng ngóng đò
Nếu biết rằng tôi đã lấy chồng
Trời ơi! Người ấy có buồn không
Có thầm nghĩ đến loài hoa vỡ
Tựa trái tim phai, tựa máu hồng?
TTKH
Uttroi thì cũng ở tuổi có cháu nội, ngoại rồi, chắc chẳng ai còn sức mắc “Bệnh tim” kiểu đó. Đơn giản là giải trí, dễ tiêu hoá, giống như hoa, vũ khí, lịch sử, tiền tệ...vô thưởng vô phạt, giảm stress, tránh các cuộc tranh luận vô bổ, tránh nói móc méo vòng vo, tránh đủ thứ linh tinh
Trả lờiXóaNhân bác TM tặng các pác thời "yêu muộn" bài thơ Hai sắc hoa ti gôn của tác giả T.T.KH.
Trả lờiXóaT.T.Kh là một câu chuyện chưa từng có trong lịch sử văn chương. Đó là câu chuyện về một thi sĩ bí ẩn bỗng nhiên tung lên thi đàn mấy bài thơ tình tuyệt tác làm ngẩn ngơ độc giả rồi lặng lẽ biến mất trong cái bàng hoàng sửng sốt của người yêu thơ. Vậy thì T.T.Kh là ai? Đi tìm tác giả bí ẩn T.T.Kh tại địa chỉ: http://www.thanhnien.com.vn/Vanhoa/2005/10/23/126594.tno
Bạn "nặc danh" nặng lời rồi. Tuổi già nhìn lại, vậy thôi.
Trả lờiXóaNếu già mà không có quá khứ, mãi mãi tuổi thanh xuân, quá quý. Chúng tôi không được như vậy!
Hình như là chuyện của "những người thích đùa" gặp "kẻ không thích đùa".
Trả lờiXóa"Án dân sự" bị biến thành "án hình sự".
Chất amua khôi hài là liều thuốc hữu hiệu giúp ta xả Street. Biết cười "đời" và tự cười mình sẽ làm cho cuộc sống nhẹ nhõm.
12ly7
nặc danh có chủ quan ko khi nói "Uttroi thì cũng ở tuổi có cháu nội, ngoại rồi, chắc chẳng ai còn sức mắc “Bệnh tim” kiểu đó"? Bệnh này mọi lứa tuổi đều có thể mắc, ko trừ ai. Tặng " nặc danh" và các bạn mấy câu thơ sưu tầm.
Trả lờiXóaNúi yêu kiểu núi đứng im,
Gió yêu kiểu gió cánh chim giang hồ,
Tình yêu như một bài thơ,
Ngàn năm chưa có bao giờ giống nhau.