Bọn cá cờ đực hay nhả bọt và nằm dưới đám bọt ấy chờ ... " người iu " . Những con cá cờ đó rất sẵn lòng đánh nhau với bất cứ ai dám làm phiền chúng . Và chúng không bao giờ biết được có những thằng sẵn sàng trốn học bất kể lúc nào để mang chúng về làm đấu sỹ .
Ngày ở Thạch Thất bọn tôi cũng hay tổ chức những trận thư hùng cho chúng . Những kẻ thắng trận thì tơi tả nhưng chủ nhân của chúng thì vô cùng hả hê ngược lại hoàn toàn với những kẻ bại trận .
Một buổi trưa hè oi ả nắng vỡ đầu .
Và cũng buổi trưa đó chỉ có hai thằng ham chơi là mình và Lê Tuấn ( Tuấn mập ), lang thang qua từng thửa ruộng tìm bắt bọn cá cờ đực . Hình như bọn cá cũng trốn nắng nên hai thằng không bắt được con nào .
Khi mình vừa nhìn thấy một đám bọt lớn và chắc mẩm mình sẽ có một con trùm thì Lê Tuấn kêu to :
- Kiên ơi ! Tao bị rắn cắn rồi .
Vội bỏ đám bọt hấp dẫn đó , mình chạy vội lại chỗ Tuấn . Dấu cắn vẫn đang chảy máu nhưng kẻ gây án mất dạng .
- Nó đâu rồi ? Mình hỏi .
- Tao không biết . Khi vừa bị cắn tao tóm lấy nó và quăng đi rồi . Tuấn nói .
- Có phải rắn độc không ? Mình hỏi . ( Công nhận là hỏi ngu thật ) .
- Tao cũng không biết , nhưng hình như là rắn độc .
Thế thì nguy hiểm thật . Mình vội rút giải rút quần đùi ra buộc chặt lên trên chỗ rắn cắn và thắt nút cẩn thận . Tình thế cực kỳ gian nan . Mình dìu Tuấn vào bờ và cõng Tuấn chạy về .
Quãng đường cũng khá dài . Hai thằng cứ mê mải tìm bọn cá cờ mà không biết rằng đã ở cách nhà đến 3 cây số . Dọc đường Tuấn cứ nài nỉ :
- Kiên ơi . Mày cứ thả tao xuống đi bộ cũng được mà .
- Không được . Mày đi bộ là nọc rắn nó sẽ dễ dàng làm mày chết ngay . Mình nói . ( Đoạn này tụi mình đã được học từ hồi ở trại Cau rồi ) .
Cuối cùng thì mình cũng đưa nó về đến chỗ chú y tá của trường .
Sau khi xem xét kỹ lưỡng , chú y tá phán một câu làm hai thằng đen thui vì nắng và ướt đẫm vì mồ hôi thất kinh :
- Rắn nước cắn . Rửa sạch chân đi để bôi cồn .
Ui giời .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét