Con gái chỉ quen đi siêu thị, đẩy xe đẩy, lướt sơ qua giá bì,... và gom hàng bỏ vào xe đẩy. Con gái đi chợ như thế. Mỗi khi mẹ vắng nhà dài ngày mà trong tủ lạnh đã hết đồ ăn dự trữ. Con gái chỉ quen đi chợ như thế. Mỗi khi có nhiệm vụ "hậu cần" trong những buổi liên hoan, ăn chơi, đi xa của lớp. Nhanh. Gọn. Sạch. Mát. Không ồn ào. Và không lao xao, xì xào hỏi giá, trả giá.
Hôm nay con gái về sớm. Đi chợ cùng mẹ buổi chiều. Không phải là siêu thị. Chợ chiều, vắng hơn so với chợ sáng, không ồn ào so với chợ sáng, nhưng cũng đủ đông để hiểu "đúng là cái chợ", "ồn ào như cái chợ", hay "lộn xộn như cái chợ",... đại khái những khái niệm, những câu so sánh mà ông bà ta vẫn đem cái chợ ra làm vế đối. Cũng đủ đông để con gái đi chợ. Chợ chiều. Để lướt bộ đôi dép lẹp xẹp trê hàng đóng sẵn trên bao n nền đất gồ ghề, hơi ẩm, vương vải trong những quầy rau, quầy tôm cá. Chợ chiều. Để lúi cúi lựa rau, thịt, cá... Chợ chiều. Để nghe lào xào trả giá. Mẹ trả chi li đến hàng năm trăm đồng. Người bán cũng chi li không kém với hàng năm trăm đồng như thế. Mẹ thoăn thoắt lúi húi lựa đồ. Cái này tươi, cái này non, cái này tốt,... Con gái cũng cúi xuống lựa đồ như thế. Nhưng, chốc chốc, mới đưa lên một củ hành, một quả quýt, "cái này được không mẹ?" Chợ chiều. Để cả hai mẹ con cùng sàng vô những quầy quần áo, cột, kẹp, toàn đồ con gái. Chỉ vì đi chợ chung với con gái. Chợ chiều. Để mẹ bảo "đi chợ với chị hai lâu quá" và "tốn tiền quá", "toàn những món ăn chơi thôi". Chợ chiều. Để mẹ bảo, "lâu lâu mới đi chợ với chị hai là thế" Chợ chiều. Để con biết mẹ chắt chiu, chăm chút cho gia đình. Để con biết tính toán và đảm đang như mẹ. Để con biết thế nào là "chợ", thế nào là "siêu thị". Để con không chỉ biết lướt nhẹ qua những kệ hàng, với những mặt hàng, mã giá đóng sẵn. Để con biết không chỉ thẩy nhẹ những món đồ vào xe đẩy và đi thẳng ra quầy thu ngân. Chợ chiều. Mẹ vẫn gọi con với các dì, các cô bán buôn là "con bé". Con vẫn thầm hờn dỗi "con năm nay qua 23 rồi" (nghĩ thầm thôi, chứ con có nói ra lời đâu mẹ!). Nhưng chợ chiều, để con thấy rằng con nhỏ bé. Nhỏ bé với những suy nghĩ cho riêng mình. Nhỏ bé với những tình cảm của mình. Nhỏ bé cho mình. Và với mẹ, con luôn là "con bé".
Đến khi nào con sẽ là một cô gái. Đến khi nào con là một người phụ nữ. Và đến khi nào con là một người đàn bà. Chợ chiều, để con học mẹ, học đảm đang và tính toán, chăm chút, chắt chiu như mẹ!
Những cậu con trai đôi lúc cũng nên đi chợ cùng mẹ. Những anh chồng đôi lúc cũng cần đi chợ cùng vợ. Ý nói là bước vô chợ, cùng mẹ, cùng vợ; đi chợ, lắng nghe mẹ, vợ đi chợ ấy; chứ không phải chỉ đơn thuần chở mẹ đến chợ, chở vợ đến chợ rồi ngồi ngoài chờ, lâu lâu lại thả dài một cơn ngáp, láu bàu vài tiếng hay lái xe vài vòng quanh quanh, ngồi uống tách cà phê, thở ra hơi thuốc lá. Chợ chiều. Để con thấy con là con gái.
Hôm nay con gái về sớm. Đi chợ cùng mẹ buổi chiều. Không phải là siêu thị. Chợ chiều, vắng hơn so với chợ sáng, không ồn ào so với chợ sáng, nhưng cũng đủ đông để hiểu "đúng là cái chợ", "ồn ào như cái chợ", hay "lộn xộn như cái chợ",... đại khái những khái niệm, những câu so sánh mà ông bà ta vẫn đem cái chợ ra làm vế đối. Cũng đủ đông để con gái đi chợ. Chợ chiều. Để lướt bộ đôi dép lẹp xẹp trê hàng đóng sẵn trên bao n nền đất gồ ghề, hơi ẩm, vương vải trong những quầy rau, quầy tôm cá. Chợ chiều. Để lúi cúi lựa rau, thịt, cá... Chợ chiều. Để nghe lào xào trả giá. Mẹ trả chi li đến hàng năm trăm đồng. Người bán cũng chi li không kém với hàng năm trăm đồng như thế. Mẹ thoăn thoắt lúi húi lựa đồ. Cái này tươi, cái này non, cái này tốt,... Con gái cũng cúi xuống lựa đồ như thế. Nhưng, chốc chốc, mới đưa lên một củ hành, một quả quýt, "cái này được không mẹ?" Chợ chiều. Để cả hai mẹ con cùng sàng vô những quầy quần áo, cột, kẹp, toàn đồ con gái. Chỉ vì đi chợ chung với con gái. Chợ chiều. Để mẹ bảo "đi chợ với chị hai lâu quá" và "tốn tiền quá", "toàn những món ăn chơi thôi". Chợ chiều. Để mẹ bảo, "lâu lâu mới đi chợ với chị hai là thế" Chợ chiều. Để con biết mẹ chắt chiu, chăm chút cho gia đình. Để con biết tính toán và đảm đang như mẹ. Để con biết thế nào là "chợ", thế nào là "siêu thị". Để con không chỉ biết lướt nhẹ qua những kệ hàng, với những mặt hàng, mã giá đóng sẵn. Để con biết không chỉ thẩy nhẹ những món đồ vào xe đẩy và đi thẳng ra quầy thu ngân. Chợ chiều. Mẹ vẫn gọi con với các dì, các cô bán buôn là "con bé". Con vẫn thầm hờn dỗi "con năm nay qua 23 rồi" (nghĩ thầm thôi, chứ con có nói ra lời đâu mẹ!). Nhưng chợ chiều, để con thấy rằng con nhỏ bé. Nhỏ bé với những suy nghĩ cho riêng mình. Nhỏ bé với những tình cảm của mình. Nhỏ bé cho mình. Và với mẹ, con luôn là "con bé".
Đến khi nào con sẽ là một cô gái. Đến khi nào con là một người phụ nữ. Và đến khi nào con là một người đàn bà. Chợ chiều, để con học mẹ, học đảm đang và tính toán, chăm chút, chắt chiu như mẹ!
Những cậu con trai đôi lúc cũng nên đi chợ cùng mẹ. Những anh chồng đôi lúc cũng cần đi chợ cùng vợ. Ý nói là bước vô chợ, cùng mẹ, cùng vợ; đi chợ, lắng nghe mẹ, vợ đi chợ ấy; chứ không phải chỉ đơn thuần chở mẹ đến chợ, chở vợ đến chợ rồi ngồi ngoài chờ, lâu lâu lại thả dài một cơn ngáp, láu bàu vài tiếng hay lái xe vài vòng quanh quanh, ngồi uống tách cà phê, thở ra hơi thuốc lá. Chợ chiều. Để con thấy con là con gái.
ST
Ủa ST là bạn nào viết bài hay quá ta ! Xem xong mới biết tại sao bà xã tối ngày rủ con gái đi chợ. Còn tôi thì ủng hộ con gái : đi siêu thị cho khỏe. Có lẽ bà xã nghĩ : Ông này "rách việc". Kỳ này chắc để 2 mẹ con "làm việc" với nhau thôi. Cám ơn ST.
Trả lờiXóaHMK6
Cánh về hưu chúng tớ thường đi chợ sáng,cụng dzui lắm vì tha hồ được ngắm các bà,các chị,các em...Khi nào bận thì bà xã đi chợ chiều.Chắc khi nào con gái rảnh,phải kéo nó đi chợ cùng mới đc!
Trả lờiXóaa HMK6, sau khi tra từ điển thì biết: ST là Sưu Tầm, còn đ/c Hò Văn Tén là " Họ và Tên" - thảo nào nghỉ học suốt, điểm danh không bao giờ có mặt :-)
Trả lờiXóaCác pác có piết lý do khối cô con gái nhớn, có cả gia đình rồi mà vẫn thích rủ mẹ đi chợ không? Để mẹ làm "chủ chi" đấy, cú xúm vào mà khen đi.
Trả lờiXóa12ly7
cái pác 12ly7 sắc bén wá hả!
Trả lờiXóaPhải biết rằng cánh liền ông chúng ta là phải giử miệng kín tiếng, thậm chí ngậm bồ hòn làm ngọt.
Xá gì cái chuyện "chủ chi" của gái mẹ gái con. Chuyện nhỏ như con thỏ.
Nói dzậy , chứ pác cứ phang ra cho đám liền ông biết lắc léo cái sự đời.
Dê SG
Các cụ vẫn mắng: "Lanh chanh như hành không muối"
Trả lờiXóaChết thật,việc dạy con đâu đơn giản. Con gái tôi còn bé thôi nhưng nó thay đồ lần nào cái quần lót cũng cuộn như cái bánh ca ra vát, bố nói hoài không được.
Trả lờiXóaĐN cứ ngẫm đi, dạy ...bố như tụi mìng còn khó nữa là dạy con!
Trả lờiXóa12ly7
Đỗ Nghĩa ơi! dạy con khó lắm đấy. Chẳng thế mà ngày xưa các cụ xếp việc đó vào công việc hàng đầu của bậc chính nhân quân tử đấy. " Tề gia, trị quốc, Bình thiên hạ."
Trả lờiXóa