Tôi có anh bạn làm nghề báo ở 1 tờ báo khá nổi tiếng, ngay Thủ đô. Cô vợ anh ta cao ráo, xinh và nhanh nhẹn nên được sếp "hòn mê", thường cho đi công tác cùng để "cho đẹp đội hình". Có lần được "bánh mì kẹp thịt" sang tận Mỹ. (Hắn tâm sự: Dại gái cho chết! Còn vợ em được đi chơi không tốn tiền).
Hắn hài hước, hay trêu vợ. Một lần, bấm máy cho vợ:
- Thanh Loan đấy à? (Giả đúng giọng sếp).
- Ai đấy ạ? (Không nhận ra thật).
- Anh đây, Tr. đây. (Xin tạm dấu tên, không lại nói là "bêu xấu cán bộ).
- Ai ạ?
Khi nhận ra giọng chồng, cô ta liền: "Vớ vẩn cái ông này!".
Lần khác về nhà thì nghe mẹ phàn nàn: Ở nhà vợ con nó hay cãi mẹ, nó chỉ lo cho con cái mà quên mất ông bà, bảo nó mua gà thì lại mua cá, nó hay nấu món ...
- Thế hả mẹ? Thật là buồn. Thôi thì thế này, mẹ ạ, cái nghề của con nó quan hệ nhiều, gái xinh không thiếu. Hay là con bỏ quách nó để kiếm cô vợ mới cho...
- Ấy, ấy, chớ có làm thế. Mẹ chỉ nói cho vui.
- Thế hả mẹ? Thật là buồn. Thôi thì thế này, mẹ ạ, cái nghề của con nó quan hệ nhiều, gái xinh không thiếu. Hay là con bỏ quách nó để kiếm cô vợ mới cho...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét