Đại tá Đào Chính
Đào Chính
Từ lâu lắm, dòng họ Đào ra lập nghiệp ở vùng địa đầu Móng Cái. Đầu tiên là cụ Đào Đình Yết, hậu duệ của cụ Đào Duy Từ. Gắn liền với lịch sử giữ nước, dòng họ Đào có nhiều người được triều đình phong làm quan, tướng trấn ải nơi địa đầu. Gần nhất là cụ Đào Quang Thể (Cai Thể) từng tham gia Quang Phục Hội của Phan Bội Châu. Khi biết Cai Thể là hậu dụê cụ Đào Duy Từ, một dòng họ giàu lòng yêu nước, cụ Phan đã viết tặng cặp đối liễn cho bàn thờ họ tộc “Thánh thừa ngọc thị ứng thỉnh trung/ Phật ngự kim liên phù gia nội”, (ý: Lòng yêu nước thương dân của họ Đào như viên ngọc qúy giữa đời thường/ Phật ngồi trên tòa sen sẽ phù hộ cho cả gia tộc). Tháng 1/1918, Cai Thể lãnh đạo anh em binh lính yêu nước làm binh biến ở đồn Móng Cái. Binh biến bất thành, ông bị xử bắn cùng 11 đồng đội tại sân vận động Đông Trì. Trước khi hy sinh, ông dõng dạc hô: “Việt
Năm 1925-26, cả nước sục sôi phong trào yêu nước ủng hộ hai cụ Phan. Trong dòng họ chịu ảnh hưởng của ông chú Đào Quang Thể mà đầu 1927, Đào Chính
Hết 3 năm học, vì muốn mở rộng kiến thức, ông Nam cùng ông Trần Văn Phát, Hoàng Nam Thịnh nhờ bậc tiền bối Đặng Tư Mạc (một nhà Nho, bạn cụ Phan) giới thiệu với Kỳ Ngọai hầu Cường Để cho qua Nhật học tiếp. Chuyện không thành, ông
Không chịu khuất phục, tháng 4/1934, Đào Chính
Ở Triều An, trong một trận đánh không cân sức, quân Nhật bao vây đơn vị tới nửa tháng, ông đã bị thương do mảnh pháo găm vào đầu. Chúng bắt ông. Sau 8 tháng giam và cho đi điều trị, chúng cho đi học sĩ quan rồi giao ông chỉ huy một đơn vị liên quân. Để giấu tung tích, ông khai tên mình là Đào Nhất Dân. Viên sĩ quan họ Đào chấp hành mệnh lệnh nhưng trong lòng nung nấu cơ hội chạy về căn cứ Hồng quân Công nông. Nhờ anh em hội viên kháng Nhật mà ông liên lạc được với đồng chí Phùng Chí Kiên. Đồng chí Kiên chỉ thị: tiếp tục họat động nội gián! Ông nhiều lần cung cấp thông tin của địch hay bí mật chuyển vũ khí cho phía cách mạng. Có lần lực lượng cách mạng phá kho vũ khí của Nhật bị phát hiện, bao vây, anh em chạy vào đơn vị. Ông cho thay quần áo, cải trang thành lính đơn vị rồi tạo điều kiện trốn thóat. Lần khác, quân Nhật tổ chức vây ráp quy mô lớn vào chiến khu nhưng thất bại, chúng đã nghi ngờ ông. Vì thế tháng 2/1943, ông bí mật đưa đơn vị chạy về chiến khu. Thời gian này, Đảng Cộng sản vẫn hợp tác với Quốc dân Đảng chống Nhật, đơn vị ông nằm trong địa bàn của quân Tưởng nên ông được điều lên tỉnh Hưng Ninh, biên chế vào Ban Tác chiến Bộ Tham mưu Khu. Cuối năm 1944, một bạn học Hoàng Phố nhận nhiệm vụ thành lập quân khu mới có mời ông cùng về; nhưng nhận thấy thời kì “Quốc-Cộng hợp tác” sắp kết thúc, chuẩn bị nội chiến, nên ông kiên quyết giải ngũ, tìm đường hồi quốc. Vì giao thông ách tắc mà chưa về được, ông nằm chờ thời cơ…
Tham gia đưa 2000 Việt kiều về nước
Ngày 15/8/1945, Trung Quốc và Nhật kí hiệp định đình chiến. Qua báo chí biết tin Pháp đang tạo sức ép buộc 2000 Việt kiều ở Thượng Hải trả cho chính phủ bù nhìn Lê Văn Họach ở miền Nam Việt Nam, trong khi bà con kiên quyết đấu tranh để được hồi hương về miền Bắc. Ông vội viết thư ủng hộ và vạch trần âm mưu của thực dân Pháp bắt đồng bào về Nam làm bia đỡ đạn. Bà con có thư trả lời và mời ông lên Thượng Hải. Lúc này Tổng khởi nghĩa Tháng Tám đã thắng lợi nên việc đấu tranh để bà con Việt kiều về miền Bắc cũng là ủng hộ tích cực cho công cuộc cách mạng. Tổ chức của bà con Việt kiều được củng cố thành một khối, kẻ địch phải nhượng bộ, không thực hiện đuợc âm mưu đã vạch. Bà con thêm tin tưởng vào cách mạng. Tháng 6/1946, Chính phủ cử đại diện Bộ Ngọai giao (ông Nguyễn Sĩ Túc và ông Thế) sang cùng ông
Góp sức cho công cuộc cách mạng
Tại Hà Nội, ông
Tới tháng 11/1946, Tổng Tư lệnh Võ Nguyên Giáp lại giao nhiệm vụ vào Khu IV làm Chủ nhiệm Tham mưu cùng Khu trưởng Lê Thiết Hùng và Chính ủy Trần Văn Quang. Khi đi thị sát chiến trường phát hiện trình độ tác chiến của bộ đội còn thấp, ông đề nghị mở gấp lớp Bổ túc quân sự Đoàn Kỳ và thành lập Trung đoàn chủ lực. Trung đoàn do ông chỉ huy đã phá tan cuộc tấn công của giặc Pháp ở Hồi Xuân, La Hán và Bắc Mọt. Năm 1948, ông nhận nhiệm vụ Khu trưởng Phân khu Bình-Trị-Thiên kiêm Phó tư lệnh Khu IV (khi Nguyễn Sơn về làm Khu trưởng). Năm 1949, ông được điều ra Bắc làm Phó giám đốc trường Trung, cao quân sự Soi Mít, Thái Nguyên với quân hàm đại tá. Từ 1950-60, ông là Hiệu phó trường Lục quân Việt Nam tại Vân Nam, Quế Lâm (Trung Quốc) rồi Quần Ngựa, Sơn Tây, kiêm Cục phó Cục Quân huấn cùng Thiếu tướng Giám đốc Lê Thiết Hùng (từ 1954 là Lê Trọng Tấn) và Thiếu tướng Chính ủy Trần Tử Bình.
Sau đó, ông về Tổng cục Chính trị công tác, đến 1969 thì nghỉ hưu tại Sơn Tây.
Suốt 80 năm cuộc đời với gần 20 năm là chiến sĩ cộng sản quốc tế và hơn 20 năm là cán bộ cao cấp trong quân đội, tên tuổi ông đã làm rạng danh cho lớp người tiên phong trong sự nghiệp giải phóng dân tộc. Ông được Bác Hồ tặng huy hiệu của Người cùng nhiều huân, huy chương cao qúy. Năm 2002, Đào Chính
Còn ít ngày nữa là tới 15/5/2008 - kỷ niệm lần thứ 100 ngày sinh của ông. Tiếc rằng đến hôm nay, chính quyền Hà Tây vẫn chưa thực hiện bất kì đãi ngộ nào với gia đình!
Thật ra Trường Trỗi có 1 kho tư liệu to lớn và vô giá về cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc vĩ đại kéo dài suốt 30 năm. Mỗi ông bố bà mẹ là 1 tấm gương sáng với nhiều chuyện hay. Tôi tham vọng khai thác được phần nào.
Trả lờiXóaNay có blog của ta, rất mong các bạn cùng làm việc ấy!
Viết cũng khó nhưng không khó bằng không có tư liệu. Có bột khắc gột nên hồ!
Trả lờiXóaKính anh TKQ!
Trả lờiXóa1/ Tôi ủng hộ ý kiến của anh.
Nhưng xin một điều, khi đọc những bài viết này, AE phải hết sức bình tỉnh và khách quan, nếu vấn đề có đụng chạm (theo nghĩa không hay) đối với các cụ nhà. Đừng để tình cảm, quan hệ hàng họ thân quen cuốn đi.
2/ Đào Bá Thanh K7 ở B nào? Post hình cho AE xem mặt cho biết!!
3/ Ngoài ra, theo sự hiểu biết của tôi, trong bài này, xin đính chính vài chử :
* Chu Ân Lai từng là Chính ủy. Ko đúng. CÂL chỉ lả Chủ nhiệm chính trị của trường Hoàng phố
* Không phải Sái Đình Nhai. Mà là Thái Đình Khải. Ông này, sau 1949, vẫn là đại biểu QH CHNDTH và là ủy viên HĐ Quốc Phòng của QH (gồm 117 vị).Tôi sẽ soát lại tư liệu của mình.
* Sán Đầu, Hưng Ninh chỉ là cấp huyện của tỉnh Quảng Đông.
Mong Anh TKQ thông cảm.
Tư Sài Gòn.
Tư Sài Gòn : Blog là nơi AE mình "gặp" nhau tâm sự chứ ko phải Ban nghiên cứu lịch sử. Do vậy cần phải tôn trọng tối đa các bậc phụ huynh.
Trả lờiXóaHMK6
Lịch sử họ "vẽ" thì mấy hồi. Ngay đến cái xe tăng to lù lù ở dinh độc lập và những người trong cuộc còn sống nhăn răng ra kia mà chúng nó còn phịa được cơ mà.
Trả lờiXóaTôi thấy không tư liệu lịch sử nào sống động và nguyên bản bằng chính những người trong cuộc là bố mẹ, ông bà ta mỗi khi ngồi bên con cháu trong nhà kể lại, chúng ta có lợi thế là vậy rất, rất nhiều chuyện bố mẹ ta sống để bụng chết đem theo cùng lắm là kể với con cháu trong nhà những chuyện có thể. Cho nên những tư liệu của tác giả bài viết cực kỳ quý nó được khai thác từ một kênh thông tin khác "kênh nội bộ" mà bất cứ một nhà viết sử một phóng viên nào cũng không thể dễ gì tiếp cận khai thác và có được. Chúng ta đọc để mở mang và hiểu thêm, là tài liệu đáng tin cậy để cho ta tham khảo, so sánh... Rất cảm ơn tác giả.
- @TưSG và các bạn: Rất cảm ơn những đóng góp!
Trả lờiXóaVề tư liệu: tôi dựa trên Tự truyện của cụ Nam (ghi từ những năm 50) mà gia đình còn lưu giữ. Có thể về dịch thuật sau này được ghi lại chính xác như anh góp ý, nhưng thông tin đưa ra là nguyên bản của cụ Nam. Ngay cả cụ Chu là Chính ủy cũng được cụ Nam ghi lại như vậy.
Mong có những thông cảm!
- Còn Đào Thanh ở B mấy thì hỏi Văn Hùng hoặc Mạnh Thắng. Hiện Thanh sống ở 66 Lê Lợi, Tp Sơn Tây.
-Gởi anh Tư: Đào Thanh ngày đó ở B5. Cuối năm ngoái về thăm Trung Hà đoàn K7 có ghé thăm Đ.T ở t.xã Sơn Tây, địa chỉ như a.Quốc nói. Lúc đó bạn đang sửa nhà. Tôi nhớ có chụp hình kỷ niệm. Để hỏi lại Lê H.Bình,Đ.Hòa hoặc Vinhnq xem ở máy nào.
Trả lờiXóaĐào Thanh: 0912333711
Trả lờiXóaXem bài "Lên thủ đô lính" (Bạn trường Trỗi, ngày 10/4/2008): Đào Thanh người đứng bên trái (áo xanh sẫm), ảnh cuối cùng.
Trả lờiXóaGM.