Em lang thang khắp đồi
Hái nụ hoa hé nở
Màu hồng và màu đỏ
Hoa trắng với hoa vàng
Cùng màu tím thuỷ chung
Thắp nhang anh, hoa dại.
Em thay người con gái
Trong bức hình anh mang.
Khắp đồi hoa ngập tràn,
Cuối xuân rồi anh ạ.
Quê hương mình đẹp quá,
Bát ngát một màu xanh.
Như tuổi xuân của anh,
Khi ra đi mãi mãi.
Năm xưa đây đồi Cháy,
Đâu hoa trái cho anh.
Chỉ khốc liệt chiến tranh
Với đạn, bom, khói súng.
Không một ngụm nước uống
Chẳng một ngọn rau ăn.
Chỉ mì chính làm canh
Cùng với bát cơm sấy.
Bao thịt rơi máu chảy,
Bao đồng đội hy sinh,
Bao tấm gương quên mình,
Để quê hương thống nhất.
Ôi nỗi đau chia cắt,
Xưa xé bờ Bắc
Hôm nay bên sông Hàn,
Xé lòng em, tâm sự:
Bao người đi tìm mộ.
Bao người về tay không.
Kia kìa dưới lòng sông,
Muôn anh hùng nằm đó.
Dòng sông xưa nhuộm đỏ
Máu các anh kia mà.
Sao muôn đoàn đi qua,
Mà không dừng chân lại.
Sao ai cũng mê mải,
Tìm người thân riêng mình.
Bao liệt sỹ vô danh,
Dưới lòng sông Thạch Hãn.
Cũng là bè, là bạn,
Cũng là cháu, là con.
Bao hài cốt tủi hờn,
Dưới đáy sông câm lặng
Ba sáu mùa mưa nắng,
Bao cha mẹ qua đời.
Đừng để thời gian trôi,
Xương tàn thêm mục rữa!
Còn chần chừ chi nữa?
Hãy đón các anh về.
Dù gian khó bộn bề,
Dù nước còn nghèo đói,
Xin ai ơi đừng vội
Gạt chuyện này sang bên
Vì lí do thiếu tiền.
Tiền trong tình ta đó.
Chỉ cần nấm mồ nhỏ
Để các anh quây quần
Trong nghĩa nước tình dân
Bên dòng sông Thạch Hãn.
Để gia đình, bè bạn
Ai chưa thấy người thân
Được nguôi ngoai đôi phần:
Có lẽ ANH nằm đó
Ai ơi dầu gian khó,
Phải mò mẫm đáy sông,
Phải góp nhặt từng đồng
Từ người thân, bè bạn
Thì ai ơi đừng nản
Hãy vào cuộc kiếm tìm.
Để dòng sông lặng im
Lại một lần cuộn sóng,
Như 72 nóng bỏng
Trả ANH về nhân gian.
Chỉ một nắm xương tàn,
Những gì ANH còn lại.
Để những người con gái
Có nơi tặng hoa ANH.
Mãi mãi như tuổi xanh
Trên mộ ANH hoa nở
Tháng 4-2008
Nguyễn Thị Thái K8 - C11
Cảm ơn Thái, người trong cuộc! Em đã có bài thơ rất giản dị, nhưng rất sống và đầy tình cảm với YHòa và bao LS.
Trả lờiXóaBài ký của em, anh đã gửi QĐND. Hy vọng đuợc đăng.
Hãy tham gia đều nhé!
Cảm ơn Thái,một bài thơ mang một tình cãm chân thành tự đáy lòng!
Trả lờiXóaĐúng là 1 nhà thơ thực thụ! Trường Trỗi coi vậy mà lắm nhân tài phát lúc về già : Văn - Thơ - Họa đủ cả.
Trả lờiXóaHMK6
Có lẽ PHÁT từ lâu rồi, giờ mới chịu lên tiếng...vì lối viết rất vững vàng. Viết thế này thì tôi vứt hết bút nghiên đi cho rồi
Trả lờiXóaKhông chỉ là một bài thơ tưởng nhớ xúc động mà còn là một ý tưởng: huy động tâm linh, ân nghĩa, vật lực của những người còn sống để chặn sông Thạch hãn, truy tập hài cốt của các anh còn dưới dòng sông thành một ngôi mộ chung để rồi mãi mãi " Mồ anh hoa nở". Xin các anh, chị cho ý kiến để hiện thực ý tưởng này!
Trả lờiXóaCảm ơn Thái!
Trả lờiXóaCảm ơn Thái, bài thơ rất hay.
Trả lờiXóaAnh Lê Bá Dương cũng có môt bài thơ:
Đò lên Thach Hãn ơi chèo nhẹ
Đáy sông còn đó bạn tôi nằm.
Có tuổi hai mươi thành sóng nước
Vỗ yên bờ mãi mãi ngàn năm.
Theo tôi có lẽ đây cũng là một cách thể hiện "ý tưởng" ĐỂ MỒ ANH HOA NỞ.
Dương Đức Hải B3-K8
Một tâm hồn đa cảm, một nguồn cảm hứng thơ văn dạt dào của bạn nữ chúng ta, bài thơ quá hay và xúc động nó đã lay động thức tỉnh bao trái tim đang ngủ yên, là tiếng lòng của người con gái nói thay cho mẹ ta chị em ta bạn gái ta ... với nhũng người anh hùng. Tên các anh đã thành những vần thơ thành những lời văn bi tráng, thành con đường, dòng sông, thành những bông hoa đồng nội...Cảm ơn Thái, em nói hộ chúng tôi những điều mà chúng tôi luôn nghĩ và tâm niệm mà chẳng biết nói ra.
Trả lờiXóaThang Long b1 k8 - Da Nang xin chao ae:
Trả lờiXóaHom nay moi vao doc trang blog cua lop. Bai tho Thai viet hay qua, cam on Thai, Dat, Vu Trung va cac anh em.
Chào Thăng Long,đại diện Đà nẵng.Khen phụ nữ thì khen cả đời.Bài thơ làm mình xúc động!Mình tưởng chỉ có những người đã và đang là lính mới có tình cảm như vậy?Cậu rủ Trí,Điền thối vào đây chơi với ae nhé!Vui lắm.
Trả lờiXóaSáng nay 11/4, đến thăm chú Đỗ Đức rồi chú Triệu Huy Hùng và cô Lan. Nhắc nhiều tới anh em ta. Mở blog cho cô Lan. Khi đọc bài thơ này của Thái, cô đã rớt nước mắt.
Trả lờiXóaCô cứ tấm tắc khen hiếm có trường như trường Trỗi!